Tần Minh chợt dừng bước. Là kẻ nào đang nỉ non? Là hướng về tất cả mọi người, hay chỉ đang thì thầm nhắm vào riêng hắn? Thanh âm này quá mức đột ngột, mang theo vô tận mệt mỏi, lại ẩn chứa một loại tang thương khó tả, phảng phất như đã trải qua tuế nguyệt tẩy lễ, tàn suyễn tại thế gian.
Thâm Uyên khổng lồ nằm ngang phía trước, đen kịt vô biên, nhìn vào khiến người ta tâm kỵ, giống như có thể thôn phệ chư thần vạn vật, mờ mịt thâm sâu khó lường.
Tần Minh bất động thanh sắc quan sát những người xung quanh, muốn xem bọn họ có nghe thấy loại thanh âm thần bí lại khiến người ta bất an kia hay không.
Một đám nam nữ trẻ tuổi bước chân đều rất vững vàng, chưa lộ ra bất kỳ vẻ dị dạng nào, có lẽ là đang khắc chế, cũng có lẽ là đang giả bộ trấn định.
Tần Minh thông qua cộng hưởng với hai người gần nhất, phát hiện nội tâm bọn họ phi thường khẩn trương cùng thấp thỏm, mong chờ va phải "đại duyên", chứ tịnh không hề lắng nghe được thanh âm kỳ quái nào.
Tiếng nỉ non kia, dường như thực sự chỉ nhắm vào hắn?
"A. . ."
Một tiếng thét thảm thiết thê lương, đột ngột từ trong Thâm Uyên truyền ra, mang theo thống khổ chi ý, dường như phi thường tuyệt vọng.
Có người lảo đảo nghiêng ngả trốn thoát ra ngoài, toàn thân đẫm máu, đầu bù tóc rối, mặt như giấy vàng, mi tâm có vết rạn nứt như mạng nhện, hai mắt vô thần.
Rất nhanh, mọi người liền biết đã xảy ra chuyện gì. Hai vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-vo-cuong/4945897/chuong-733.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.