Hắn nhận thức sâu sắc rằng, thế gian này quả thực sắp loạn rồi, hoặc có một số "cây già" đang nảy "mầm non".
Nếu Tiền Thành là một sinh linh hồi sinh, vậy sẽ vô cùng đáng sợ, dù sao, hắn còn đi ra trước cả Lưu Mặc.
Tần Minh đi xa, không còn nhìn về phía đối phương nữa, duy trì vẻ mặt bình tĩnh của mình. Hắn suy tư, có lẽ là mình đã nghĩ nhiều rồi.
"Thế gian này đâu có nhiều cây khô được gặp mùa xuân như vậy? Đã mục ruỗng, thì khó mà sống lại được."
Theo truyền thuyết, những sinh linh như vậy thuộc về một trong các loại cấm kỵ.
Tần Minh mất hai ngày, xuất hiện ở La Phù Thành và khu vực cửa cổ sương mù ngoại ô, thu thập đủ thông tin, đại khái đã nắm được tình hình.
Đây tuyệt không phải là cái bẫy do con người tạo ra, lời đồn không phải là hư cấu.
Quan trọng nhất là, tổ sư của các đường, và cả Địa Tiên của Dạ Châu, đã thông báo cho môn đồ, cổ tịch tra được chính là ghi chép như vậy, những lời đồn đó chính là sự thật.
Chỉ có một điểm, cửa sương mù đã bị phong ấn quá lâu, năm tháng trôi qua, khu cấm địa đó sau này có xảy ra biến hóa hay không thì không ai biết được, nên không thể lơ là.
Chỉ cần không phải là con người bày mưu tính kế, vậy thì có nguy có cơ là chuyện bình thường.
Ngoài ra, từ một số dấu hiệu cũng có thể nhìn ra được đôi chút, đó là con cháu của một số nhân vật lớn đã đích thân đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-vo-cuong/4719802/chuong-661.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.