Tại Thôi gia, khi một số ít người đang thưởng trà trong bầu không khí tĩnh lặng của năm tháng, mỉm cười thản nhiên mà nhắc tới Thôi Trường Thanh, thì kỳ thực "đầu thất" của lão cũng sắp đến lúc bắt đầu.
Hỏa tuyền chảy xuôi, sương đêm trong rừng đều bị nhuộm đỏ, tựa như ánh chiều tà.
Trú Thế sơn trang, mái tóc xanh của Thôi Trường Thanh nhuốm máu, tròng mắt như muốn nứt ra, nhục thân của lão bị chém đứt từ vai, đây chính là "Ất Mộc thể" của lão, tương lai chưa chắc đã không có cơ hội chuyển hóa thành "Trường Sinh đạo thể".
"A..."
Đi kèm một tiếng tru dài thê lương, tựa như Chích Vương của Dạ Khư xuất thế, hư không dường như sụp đổ, đất trời bỗng chốc tối sầm.
Thuần dương ý thức của Thôi Trường Thanh xuất khiếu, trong khoảnh khắc hải nạp bách xuyên, điên cuồng hấp thu tinh khí của toàn bộ Lạc Nhật lâm nguyên, tất cả cây đại thụ đều rung chuyển.
Khu rừng trên bình nguyên này rậm rạp, trải dài vô tận, nhưng giờ đây lại bắt đầu khô héo trên diện rộng, lá vàng bay đầy trời, tinh hoa cỏ cây cuồn cuộn mãnh liệt, toàn bộ đều tuôn đến đây.
Sau một thoáng tối tăm, thay vào đó là ráng xanh dữ dội, tựa như thủy triều đang dâng lên.
Thuần dương ý thức của Thôi Trường Thanh sau khi thoát khỏi nhục thân, đang ở trong trạng thái thần du, tốc độ của lão tăng vọt một đoạn, tựa như tia chớp xé toang không gian.
Lão chỉ cao bằng bàn tay, được bao bọc trong ngọn lửa màu xanh lục, vô cùng chói mắt, chiếu rọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-vo-cuong/4719780/chuong-639.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.