Đêm tối mịt mù, phiến tàn mạch của Phi Tiên sơn bốc lên lửa đỏ rực, tiếng hô giết rung chuyển trời đất.
“Trong núi đại loạn, bầy lang lợn chạy loạn…” Tần Minh nhìn khắp núi đồi đầy rẫy bóng người chạy trốn, tranh đấu hỗn loạn, chỉ thấy mí mắt giật thình thịch, bốn phía đao quang kiếm ảnh đan xen, vết máu loang lổ khiến người ta rợn ngợp.
Lê Thanh Nguyệt tắm mình trong thần hỏa, tóc xanh tung bay, mắt sáng răng ngời, giữa loạn quân vẫn thoát tục thanh nhã, như tiên nữ hạ phàm. Nàng nhắc: “Chúng ta cũng đang bỏ chạy.”
Khương Nhiễm thân hình yểu điệu khoác giáp, vung Thiên qua chém ngang kẻ tu ma đánh lén, chém hắn làm đôi, tư thế như Huyền Nữ giáng trần. Nàng cũng mở miệng: “Ngươi mắng như vậy, cũng tính cả chúng ta vào.”
Tần Minh chỉnh lại: “Chúng ta không giống, đây là hạc múa rừng tùng, mây giang tay áo, tiêu sái rút lui.”
Sau lưng họ, trong Nhật Dương bí khiếu, hỏa quang dâng trào như thủy triều, nhanh chóng khuếch tán ra ngoài, còn có vô số hư ảnh sinh linh tắm lửa truy sát.
Tần Minh vừa phá quan thành công, bước vào Tứ cảnh trung kỳ, đang là lúc tín niệm hùng hậu, ý khí dâng trào, đáng tiếc lại gặp phải biến loạn đột ngột này.
“Nguyệt Thần, Huyết Thần, các ngươi sao thành ra thế này?” Phía trước, một thanh niên áo đen nhìn thấy Huyết Thần đứt tay, cùng Nguyệt Thần thân thể đã diệt, chỉ còn thuần dương ý thức, liền kinh hãi, thoáng như bóng ma hiện tới gần.
Thanh niên áo đen ấy chính là nhân vật hạch tâm trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-vo-cuong/4719761/chuong-620.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.