Lê Thanh Nguyệt bất giác thất thần, động tĩnh này quả thật quá lớn. Lôi đình phá nát màn đêm, ngay cả mái tóc xanh mượt của nàng cũng bị hồ quang bắn ra kéo động, dựng ngược bay lên.
“Nảy sinh chuyện gì vậy?” nàng hỏi.
Màn đêm u ám bỗng bùng nổ, lôi đình to bằng thùng nước vặn vẹo hư không, đục xuyên trời cao, tầng tầng lớp lớp, nối tiếp nhau đan xen chằng chịt.
Âm thanh chấn động tai nhức óc như sóng thần, lại như thiên quân vạn mã đang dồn dập lao tới, khiến vách đá sắp vỡ tung, hàn hải răng rắc nứt nẻ, như muốn bạo khai, đêm tối rách nát, hóa thành biển lôi.
“Mau đi thôi!” Tần Minh truyền âm, hắn cảm thấy đại sự bất ổn.
Thanh âm hắn run rẩy, mơ hồ bổ sung thêm một câu: “Nơi này dị thường nguy hiểm, nhận chủ bằng huyết thất bại... tình thế hiện giờ cực kỳ nghiêm trọng.”
Hắn thề, tuyệt không phải cố ý tiến hành loại nghi thức này.
Bởi vì ngay cả Lê Thanh Nguyệt, Khương Nhiễm, hai vị mỹ nhân phong hoa tuyệt đại như tiên tử giáng trần, cũng đang âm thầm lấy tay áo che miệng mà cười.
Ma hoa, Trường Sinh dược, đều là những vật truyền thuyết trong nhân gian, ngay cả Địa Tiên, Thần chỉ cũng khó lòng kháng cự, hương khí kia thấm thẳng vào hồn phách.
Phía sau, một đám người nuốt nước bọt ừng ực, căn bản không nhịn được.
“Đi thôi!” Tần Minh ra hiệu cho Lê Thanh Nguyệt và Khương Nhiễm, nơi này tuyệt không thể dừng lại, là chốn có chủ nhân.
Điều trọng yếu nhất là, vừa giáp mặt với người trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-vo-cuong/4719759/chuong-618.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.