Trầm Uyên, chính là tên gọi chính thức của địa vực này.
Nó thoát ly khỏi phạm vi ảnh hưởng của Ngọc Kinh, chỉ tiếp giáp với khu vực biên cảnh xa nhất.
Một số suy tưởng của sinh linh cao đẳng vốn thông thông với nhau, từ sau khi Thái Dương biến mất, người bản địa cho rằng gia viên đã rơi vào vực sâu, bởi thế mới đặt tên như vậy.
Tàn mạch Phi Tiên sơn, nằm ở khu vực trung bộ Trầm Uyên, nay theo đà ngoại lai giả ùn ùn kéo tới, danh khí của nó cũng theo đó bạo tăng.
Trầm Uyên đất rộng người thưa, nhân khẩu chủ yếu tập trung ở phía bắc và trung bộ giáp ranh Ngọc Kinh, còn về phía nam thì nối liền với thế giới Dạ Vụ vô biên vô tận, chẳng thấy điểm dừng.
Một Trầm Uyên mênh mông như vậy, tổng cộng có mười mấy đại thế lực, chủ giáo, thủ lĩnh, tộc trưởng lộ diện trên mặt sáng đều là đại tôn sư, nay toàn bộ đóng cửa bế quan, chẳng dám xuất hiện.
Bởi vì, tất cả đều đã bị thiên địa kịch biến trọng thương.
“Xa lìa Chí Cao chi địa, đại tôn sư cũng tính là chiến lực đỉnh cấp có bộ mặt rồi.” Tần Minh lộ vẻ kinh ngạc.
Hắn vừa mới đặt chân vào khu trung bộ Trầm Uyên – tàn mạch Phi Tiên sơn, đã rất nhanh hòa nhập địa phương, hiểu ra không ít tin tức, đương nhiên tiền đề là trong tay có Nhật kim.
Nhật kim, bất luận ở đâu đều thuộc loại thông hành cứng, tương truyền nếu số lượng đủ nhiều, có thể trích xuất ra một loại thần dị vật chất cực kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-vo-cuong/4719749/chuong-608.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.