Dạ Khư, trên mặt biển sóng nước lấp lánh, địa tiên xuất hiện, phá vỡ sự yên tĩnh vốn có.
Một tấm bản đồ thần bí ngang nhiên hiện ra, sáng lấp lánh, hấp dẫn tâm thần tất cả mọi người.
Nó xoay trở, ở mặt sau vẽ một vật, tuy khoảng cách khá xa, hơn nữa không lớn, nhưng vẫn có thể nhìn rõ.
“Vật được vẽ này, chính là bảo vật được truyền tụng sao?”
Một mảnh bố rách, thêu hơn nửa viên liệt dương, dẫu có hắc vụ quấn quanh, cũng khó che khuất ý cảnh đại quang minh kim hà chiếu phá thiên địa kia.
Cho dù là sinh linh cấp địa tiên, lúc này cũng không thể rời mắt, trong lòng dấy lên ba động to lớn, nhưng lại che giấu rất khéo cảm xúc ấy.
Năm trăm năm trước, Ngọc Kinh phát sinh biến cố, yên lặng nhiều năm, vậy mà bất ngờ phái người xuất thế, truy tìm một mảnh “dị kim bố”, dẫn khởi rung động.
Khi đó, thiểu số cường giả tuyệt đỉnh nơi mặt đất từng có nghe qua.
Cảnh tượng trước mắt, chỉ là một bức họa trong bản đồ, chứ không phải thực vật, nhưng lại có vài phần thần vận, khiến nhiều địa tiên niên cao lão luyện trong đáy mắt đều dâng lên sóng gợn.
Trong biển, Tần Minh mở đôi mắt tân sinh, cẩn thận ghi nhớ địa thế đồ vừa trông thấy.
Y phát hiện, tấm cổ bố khác hẳn thường ngày, ngoài việc run rẩy, vậy mà còn hiện ra một tầng quang lưu nhàn nhạt chảy động, như đang trang nghiêm “chăm chú nhìn” vào bản địa thế đồ nơi đêm trời, lần này vô cùng coi trọng.
Lúc này trên mảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-vo-cuong/4719737/chuong-596.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.