Trên Đấu Kiếm đài, Thôi Khải thân hình cao lớn, nghiêm nghị, cứng nhắc. Khi còn nhỏ, mỗi lần Tần Minh nhìn thấy ông ta đều cảm thấy có chút đè nén trong lòng.
Hiện tại sắc mặt Thôi Khải giãn ra, nở một nụ cười: “Đạo hữu, mời.”
Tần Minh gật đầu, hiểu rõ tính cách của người này. Cái vẻ nghiêm khắc, ít nói ít cười ấy, cũng phải tùy người mà đối đãi. Gặp người ngoài có lai lịch, lão vẫn thường mang theo nụ cười trên mặt.
“Mời.” Tần Minh đáp lời. Giờ phút này khí trường trên người hắn rất mạnh, mang theo một luồng sắc khí không thể che giấu, khiến người đối diện cảm thấy áp lực bức người.
Bởi vì, thân phận của hắn đã thay đổi, hiện tại hắn là một cao thủ bước trên kiếm đạo Tiên gia.
Ngoài thân Tần Minh, kiếm khí lạnh lẽo lan ra bốn phía, tựa như một khối thần thiết được mài giũa qua bao năm tháng, vào thời khắc này hóa thành Tiên kiếm, trong thoáng chốc lộ rõ phong mang.
Thôi Khải thu lại nụ cười. Đối mặt với kẻ ký gửi tâm hồn vào kiếm, mọi loại ngôn từ, hay mưu mẹo công tâm, đều vô ích, chỉ có thể dốc toàn lực mà chiến.
Chỉ trong khoảnh khắc, toàn thân lão trở nên xanh biếc, thần hà màu lục rực rỡ tuôn trào, mái tóc đen dày hóa thành màu xanh, tung bay tán loạn, ngoài thân ngưng tụ thành một tòa Trường Sinh linh trường.
Tần Minh lấy làm kinh ngạc. Khi xưa không từng thấy lão tu luyện Trụ Thế kinh, không ngờ lại lĩnh ngộ đến tầng bậc này.
Ngay khoảnh khắc đó, Tần Minh không nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-vo-cuong/4719679/chuong-538.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.