“Thình… thình…” Chưởng quầy khách điếm tên là Khâu Khôn cảm thấy nhịp tim của mình như đang nện trống lớn, vang lên rõ ràng, chấn động tới mức màng tai rung lên, toàn thân máu huyết cuộn trào tựa sông lớn đang muốn phá vỡ đê điều. Hắn đã quỳ rạp trên mặt đất, tai ù, tim đập loạn, trước mắt tối sầm, sắp sửa ngất lịm.
Đây chính là trải nghiệm chân thật nhất của những người bình thường trong Dạ Châu. Ai nấy đều mềm nhũn quỵ xuống đất, sắc mặt trắng bệch, giống như bị kẻ khác bóp nghẹt cổ họng, gần như nghẹt thở đến nơi.
Đêm tối như vực sâu, không chỉ trời đất đen thẳm, mà cả tâm linh của vô số người cũng tựa hồ đang chìm dần về Địa ngục.
“Sao lại như vậy? Đó chẳng phải là Ngọc Kinh chí cao vô thượng hay sao, sao lại có thể đi đến hủy diệt?” Một vị địa tiên thân thể run rẩy, không dám tin vào những gì mắt mình trông thấy.
Trên cửu tiêu, có một vật thể khổng lồ đang vỡ nát, theo từng chuỗi pháp liên bị kéo căng rồi đứt đoạn, sấm sét rạch trời từng đợt, khiến cả bầu trời đều nổ tung! Từng điểm ánh sáng đỏ máu từ thế ngoại rơi xuống, kèm theo tiếng khóc gào quỷ mị, vang vọng khắp chín tầng trời, cả thế giới như đang bước vào hồi kết.
Dù là quái vật trong Tuyệt Địa, hay cường giả trong Phúc Địa, hoặc thậm chí là các vị địa tiên trong Thổ Thành, tất cả đều rợn tóc gáy, chưa từng có lúc nào cảm thấy sợ hãi như lúc này.
Nhiều cao thủ đang ngước nhìn, muốn trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-vo-cuong/4719636/chuong-495.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.