Dạ Châu vẫn đang giữa mùa đông, băng thổ kéo dài vô tận, cuồng phong mang theo tuyết lớn bay như lông ngỗng, lách tách đập vào cửa sổ, trong Thổ Thành, bầu không khí tựa như cũng bị đóng băng, toát ra vẻ nặng nề khó tả.
“Dạ Vị Ương.”
Tin tức truyền ra từ Ngọc Kinh, phần có thể công bố công khai chủ yếu nhấn mạnh vào ba chữ ấy.
Điều đó có nghĩa là: đêm vẫn chưa qua, còn chưa đến nửa chừng, chưa đạt tới đỉnh điểm? Suy ngẫm kỹ càng, khiến người ta sinh ra cảm giác bất lực. Trường dạ đã bao phủ thế gian bao nhiêu năm rồi? Hiện tại vẫn còn chưa tới hồi kết, hoàn toàn không nhìn thấy chút hy vọng nào.
Ngay cả những sinh linh cổ xưa nhất của Dạ Châu, cũng chưa từng trải qua thời đại ban ngày.
Thế giới có thái dương, chỉ có thể tồn tại trong tưởng tượng của hậu thế, khiến lòng người càng thêm tuyệt vọng.
Ngọc Kinh chí cao vô thượng bắt đầu thức tỉnh, chiếu hạ thánh chỉ tất nhiên không chỉ có bấy nhiêu, nhưng phần còn lại rơi xuống Thiên Không Chi Thành, có những điều không tiện công khai.
Tuy vậy, vẫn có tin tức bị tiết lộ, chủ yếu xoay quanh hai chữ: Quy Hồi!
Nghe nói, tại Cửu Tiêu chi thượng, trong tòa Kim Khuyết đã bị hư hại, có mấy vị lão Địa Tiên lai lịch cực lớn vẫn đang ngồi trầm mặc đã lâu, sau khi nghiên cứu thánh chỉ, ai nấy đều lộ vẻ mỏi mệt.
“Là bọn họ quay về sao?”
“Ta có cảm giác rất bất an.”
“Hay là nói, là chúng quay về?”
Tin tức nhỏ truyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-vo-cuong/4719629/chuong-488.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.