Dưới màn đêm dài, trên vùng đất đóng băng lạnh lẽo, hỏa tuyền lập lòe cháy sáng, thông đạo sâu thẳm nối sang dị vực tràn ra sương mù dày đặc. Chiếc đèn đồng trong tay địa tiên Mục Thanh Hòa, sau khi ngọn lửa bên trong chuyển từ đỏ sang tím thẫm rồi dần hóa đen, thậm chí khiến cả lòng bàn tay nàng sắp bị nhuộm đen theo.
Giọng nàng run rẩy, một lần nữa thúc giục: “Cắt đứt con đường này, đại hung!”
Khó mà tưởng tượng được, một vị địa tiên lại có thể thất thố đến vậy. Sắc mặt nàng trắng bệch không còn chút máu, tràn đầy lo lắng, thần sắc vô cùng cấp bách.
Chiếc đèn đồng trong tay nàng không phải phàm vật, là linh vật có thể dò xét cường độ đạo vận.
Hôm nay, Mục Thanh Hòa đích thân “giám công”, lại mang theo dị bảo này, chính là để đề phòng đám tổ sư kia lại gây ra “sự cố”, làm loạn lên như trước.
Nào ngờ, sợ điều gì thì điều đó lại xảy đến. Vừa mở ra con đường nối sang dị giới, khí tức bên kia mới chỉ vừa tràn tới, đã lập tức phát hiện ra dị thường.
Ngọn lửa trong đèn đồng chỉ cần chuyển sang đỏ đã là dấu hiệu cảnh báo nguy hiểm, khi chuyển sang đỏ tím, ngay cả địa tiên cũng phải rợn người.
Huống chi, ngọn lửa giờ đã đỏ đến phát đen, cho dù là những “đồng liêu” trên chín tầng trời của nàng mà giáng lâm nơi này, e rằng cũng phải rợn tóc gáy.
Đám tổ sư Dạ Châu này, đúng là khiến người ta không yên tâm, lại đào ra một cái “hố to”!
Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-vo-cuong/4719616/chuong-475.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.