Bạch Mông nghiêng đầu, lộ vẻ kinh ngạc, nói: “Tần huynh vẫn còn ở Tam cảnh, chẳng lẽ đã được Địa Tiên phủ xem trọng, muốn mời đi dự yến?”
Vừa rồi hắn còn khuyên Tần Minh rằng, tuy hai người gặp gỡ liền hợp ý, nhưng tốt nhất đừng sinh vọng tưởng gì, bởi khoảng cách với Tàng Vũ Thường quá xa.
Những người đến mời Tần Minh đều khoác ngọc giáp, xem ra đều là lực sĩ.
Tô Mặc Nhiễm phất tay, bảo bọn họ lui ra. Nàng từng gặp Tần Minh tại Sơn Hà học phủ, từng trò chuyện khá vui vẻ, sớm đã xem là quen biết.
Hôm nay, nàng cải nam trang, khoác một thân bạch y, càng toát lên vẻ thư sinh nho nhã, chỉ là dung nhan thực sự quá mức diễm lệ, một mái tóc xanh đen như thác đổ ngang lưng, bên người phiêu đãng mông lung tiên quang, khí chất xuất chúng, muốn không gây chú ý cũng không được.
Trên con phố chính của Thổ Thành, rất nhiều người vì nàng mà dừng bước, liên tục ngoái đầu nhìn lại.
“Tần huynh, lại gặp rồi.” Tô Mặc Nhiễm mỉm cười nhè nhẹ, trực tiếp nói rõ ý đến, có đại thế lực muốn mời Tần Minh đàm luận.
“Địa Tiên phủ?” Bạch Mông, Ô Diệu Tổ và mấy người khác đều đoán như vậy.
Tô Mặc Nhiễm mỉm cười lắc đầu, nói: “Trong Thổ Thành, không chỉ có tiền bối Địa Tiên Mục Thanh Hòa đích thân tiếp kiến các thiên tài, mà còn có những tổ chức lớn khác cũng rất cường đại.”
Nàng ngẩng đầu nhìn lên bầu trời đêm, như ngụ ý rằng, đối phương... đến từ trên cao.
Tần Minh, Hạng Nghị Vũ sắc mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-vo-cuong/4719605/chuong-464.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.