Mùa đông giá lạnh, đất trời được phủ lên một lớp tuyết trắng lấp lánh, thỉnh thoảng có những dị cầm xé gió bay qua bầu trời đêm.
Nhiều đại tổ chức khi nhận được tin tức mới nhất, đều kinh hãi không thôi.
“Lục Tự Tại dẫn theo Tần Minh, vượt muôn dặm băng sương, thẳng tiến tổ địa Thôi gia, muốn chặn đường lão tổ Thôi Canh!”
Các thế lực đỉnh cấp đều đã nhận được mật báo. Ngay khi còn ở phủ đệ Thôi gia, Lục Tự Tại đã tìm kiếm Thôi Canh. Nay lại băng rừng vượt núi đuổi theo, chẳng phải là muốn diệt tận gốc tổ mạch của Thôi gia sao? “Xì… Lục Tự Tại thật sự vì Tần Minh mà ra mặt, không phải chỉ là hư chiêu. Xem chừng lần này y thật sự muốn hạ sát thủ, quyết nhổ tận gốc Thôi gia?”
Các thủ lĩnh đại thế lực đều hít sâu một hơi sương đêm, trong lòng chấn động mãnh liệt. Nếu không phải tổ sư Thôi gia rút lui kịp thời, e rằng đã xảy ra đại họa.
Mật giáo, thế gia, chư đại đạo thống… tất cả đều nghiên cứu tài liệu mới đặt trên bàn. Không ai ngờ được, Lục Tự Tại lại có thể vì Tần Minh mà làm đến mức này.
“Một mình Lục Tự Tại ép cho cả một thế gia nghìn năm cúi đầu!”
Tại vùng sâu Phương ngoại Tịnh thổ, Thôi Xung Hòa đang chờ sư phụ xuất quan thì bất ngờ nhận được tin mới: Lục Tự Tại đã đích thân đến tổ địa Thôi gia. Y lập tức đứng bật dậy, đánh vang tiếng chuông ngọc trắng như tuyết trong rừng trúc.
“Chuyện gì vậy?” Tôn Thái Sơ từ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-vo-cuong/4719545/chuong-404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.