Tâm Viên căn cơ phi phàm, dường như lai lịch không nhỏ, vậy mà lại bị Tần Minh chém chết ngay trước mặt lưỡng quân, giữa chiến địa.
Ngoại trừ Ngọc Hoàng, những yêu tộc hiểu rõ nội tình đều chấn động trong lòng, nhất thời dấy lên sóng gió ngập trời.
“Ngàn năm trở lại đây, yêu tộc luyện thành Tâm Viên bất phàm không nhiều, nhất là có thể tu đến mức này, thật sự hiếm thấy. Hôm nay lại bị thiếu niên nhân tộc kia chém chết.”
“Vị ấy liệu có vì thế mà công cốc, dẫn đến hậu quả bất lợi?”
“Khó nói. Ta nghĩ, đã dám thả ra Tâm Viên, ắt hẳn đã có hậu thủ, không cần lo lắng quá mức.”
“Cũng chưa chắc là hắn, có thể là nàng, dù sao ta chư vị cũng chưa từng thấy qua chân thân của kẻ ấy.”
Những yêu tộc tham gia nghị luận đều đã bước vào Tứ Cảnh, lại đều xuất thân từ các thế lực siêu nhiên như Lôi Vân Động, Trường Sinh Quán. Các thiên yêu chủng chưa đạt tới cảnh giới này thì hoàn toàn không hiểu rõ căn nguyên của Tâm Viên.
Phía Dạ Châu, có không ít người lờ mờ nghe được đôi câu, trong lòng không khỏi rúng động—Tâm Viên chẳng phải chân thân, mà là sản vật do một vị kỳ yêu tu luyện thành? Nếu thật như vậy, thì yêu tộc đứng sau Tâm Viên rốt cuộc cường đại tới mức nào?
Tần Minh khẽ cau mày, chuyện này đã vượt ngoài dự đoán của hắn. Tâm Viên quả thực rất mạnh, dù sao cũng đã giao chiến cùng hắn một hai trăm chiêu.
Mấu chốt là—hắn đã vận dụng hết các sát chiêu như Linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-vo-cuong/4719528/chuong-387.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.