Bầu trời đêm u ám, mây đen cuồn cuộn kéo đến, như thể sắp đổ mưa, khiến cả vùng đồng bằng rộng lớn phủ đầy rừng cây rậm rạp càng thêm phần ngột ngạt.
Trên con đường đất bùn, Tần Minh lặng lẽ đứng giữa hai hàng cây cối um tùm. Hắn chăm chú nhìn về phía cuối rừng, nơi một bóng dáng cường tráng, toàn thân bạc trắng đã xuất hiện.
Gió thu thổi qua, khiến lá vàng trên những tán cây ven đường rụng xuống từng mảng, bay tán loạn giữa không trung, phát ra âm thanh xào xạc, mang theo hơi lạnh thê lương.
Tần Minh khẽ thở dài. Lý trí mách bảo rằng hắn nên lập tức rời đi, đối mặt với một cự thú cấp Tứ cảnh, hắn hoàn toàn không có chút phần thắng nào.
Nhưng… hắn không thể vượt qua được rào cản trong lòng.
Chỉ cần hắn lùi bước, cả trấn này sẽ rơi vào cảnh tận diệt, nhà cửa bị san bằng, xác người la liệt, máu nhuộm đỏ từng con phố. Tất cả những hình ảnh ấy hắn có thể tưởng tượng ra được.
Phía trước, mặt đất chấn động. Bạch Ngân Chiến Thú mang dáng người cao lớn, mỗi bước đi của nó đều khiến đất nứt vỡ, như một cỗ máy kim loại khổng lồ, tỏa ra sát khí lạnh lẽo và uy thế hủy diệt.
Nó hiển nhiên đã nhìn thấy Tần Minh. Ánh mắt nó băng giá, khóe miệng nhếch lên, để lộ hàm răng sắc nhọn như lưỡi dao, đồng thời phun ra từng đợt sương trắng lạnh buốt, trông vô cùng đáng sợ.
"Hay là… rút lui đi, ngươi không cản nổi nó đâu." Một giọng nói vang lên, chính là Lôi Đình Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-vo-cuong/4719500/chuong-359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.