Đây là lần thứ ba tiên lộ, mật giáo và tân sinh lộ giao chiến với nền văn minh du mục, cũng là trận quyết chiến cuối cùng, đặt dấu chấm hết cho trận chiến định mệnh này.
Giao tranh quy mô lớn, làm sao có thể không đổ máu? Những tu sĩ tầng dưới và trung cấp không cần nhắc đến, ngay cả đại tông sư cũng có không ít người bỏ mạng.
Bảy vị tổ sư cảnh giới Lục Tuyền bị trọng thương, đợt giao tranh đầu tiên ác liệt đến mức đôi bên đều chịu tổn thất thảm trọng.
Về sau, khi trận huyết chiến dần đi đến hồi kết, cục diện đã được định đoạt, tình thế nghiêng hẳn về một phía.
"Cái gì? Có tổ sư ngã xuống ư?"
Trong đại mạc, một làn sóng xôn xao nổi lên giữa đám đông.
Dưới tình thế áp đảo, vậy mà vẫn có đại nhân vật tử vong!
Có người lên tiếng: "Một vị tổ sư của Mật giáo đã qua đời, nhưng không phải vì chiến sự."
"Hả? Chuyện gì đã xảy ra?" Rất nhiều người không thể giữ nổi bình tĩnh, chuyện này tuyệt đối không nhỏ.
"Ông ấy tuổi tác đã cao, vốn không còn bao nhiêu thọ nguyên, đặc biệt đến đây để hoàn thành trận chiến định mệnh này."
Một vị lão giả than nhẹ, ánh mắt xa xăm, như đang nghĩ đến chính mình – bản thân cũng đã bước vào tuổi xế chiều.
Tổ sư Mật giáo kia coi như thọ chung chính tẩm, chỉ đến khi tận mắt chứng kiến cao thủ Lục Tuyền cuối cùng của nền văn minh du mục gục xuống, ông mới khép mắt lìa trần.
"Bốn trăm năm mươi năm trước, lão nhân gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-vo-cuong/4719488/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.