Lần khai hoang này, không ai ngờ tới lại khai phá ra chư tiên!
Không phải chỉ một hay hai vị tiên, mà là khai quật ra cả một “tiên sào”.
Không ai biết tâm trạng của các vị tổ sư lúc này ra sao, nhưng tại vùng biên giới đại mạc, các tu sĩ trên mọi con đường đều rơi vào tuyệt vọng.
Có thể nói, từ trước đến nay, mỗi lần đại khai hoang diễn ra, chưa từng có khởi đầu nào thảm khốc như địa ngục thế này. Nếu không cẩn thận, có lẽ sẽ bị phản diệt cả tộc!
“Các tổ sư có khí phách trảm tiên diệt thần, nhưng đối diện với nhiều tiên nhân như vậy, làm sao mà chiến đấu?” Một vị đại tông sư bi quan thốt lên.
Đạo vận lan tràn, dập dờn như sóng lớn, trải dài thành một con đường rực rỡ kéo dài từ hư không. Nơi đó, năm đạo thân ảnh sừng sững đứng vững giữa thiên địa.
Sinh linh tựa tiên cầm đầu dường như đang nói gì đó với các vị tổ sư bên dưới.
Ánh mắt của tổ sư lạnh như băng, chẳng hề khiếp sợ những sinh linh tiên tộc trên cao.
Bọn họ bình tĩnh và trấn định vô cùng, khí thế hùng mạnh, không ai có thể lay chuyển.
“Dường như sinh linh tựa tiên này muốn chiêu hàng tổ sư, khiến họ quy phục.” Có người tinh mắt nhìn ra huyền cơ.
Đáng tiếc, Chiếu Thiên Kính xuất hiện vết rạn, tin tức truyền đến không rõ ràng.
Các vị tổ sư vô cùng cứng rắn, không ai dao động, niềm tin kiên định, đồng loạt xuất thủ, trong nháy mắt xông thẳng lên trời, lao vào chém giết tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-vo-cuong/4719478/chuong-337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.