"Vì cái gì chứ, bọn họ có lý do gì để chúng ta phải nộp bạc đêm?"
"Mới đây thôi còn suýt chết đói, giờ tình hình vừa mới khá hơn một chút, sao có thể chịu nổi sự bóc lột của bọn Kim Kê Lĩnh như thế!"
Mọi người đều vô cùng phẫn nộ.
Lương thực từ bên ngoài mặc dù được vận chuyển vào bằng các con thú khổng lồ, nhưng cũng phải bỏ tiền ra mua. Trong năm tháng khó khăn như vậy, lấy đâu ra tiền mà nộp cho Kim Kê Lĩnh? Điều quan trọng nhất là, bọn họ đang nuôi dưỡng một lũ cướp.
Ở vùng đất xa xôi này, nếu một gia đình ba người tiết kiệm thì một đồng bạc đêm có thể đủ lo cái ăn trong một tháng.
Bây giờ hai kỵ sĩ Kim Kê được cử đến, ngồi vắt vẻo trên lưng gà trống, chỉ cần mở miệng một câu là đã đòi lấy đi chi phí sinh hoạt một tháng của từng nhà, thật sự quá đáng.
Hơn nữa, không ai biết đây là yêu cầu một lần hay là sẽ trở thành quy định thường xuyên, cứ cách một khoảng thời gian lại phải nộp.
"Bọn cướp này thật sự không còn chút nhân tính nào!"
Người dân căm phẫn, muốn chống lại.
Hai kỵ sĩ Kim Kê chỉ đến thông báo cho các thôn làng, giờ đã rời khỏi làng khá xa, vẫn có thể nghe thấy tiếng người dân phẫn uất phía sau.
"Những kẻ nông dân này phản ứng quá mạnh, phải báo lên trên, đừng để họ kích động mà nổi dậy chống lại."
"Ừ, sức mạnh của sơn trại đã bị suy yếu nhiều, vào lúc rối ren này, cần chú ý tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-vo-cuong/4719197/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.