Tần Minh leo lên một con dốc cao, gần nơi hắn chôn giấu áo giáp và vũ khí, núp sau một cây cổ thụ to mà phải vài người mới ôm xuể.
Đúng như dự đoán, nhóm người đó đang hướng về phía rừng trúc máu, gồm mười một người, di chuyển nhanh nhẹn, hành động như gió, chỉ trong chớp mắt đã tới bên ngoài thung lũng.
Nhờ ánh sáng từ địa quang tỏa ra, Tần Minh có thể nhìn rõ mặt họ. Đều là những người trẻ trung, khỏe mạnh, khoác trên mình bộ giáp sáng loáng và cầm những thanh trường đao lạnh lẽo.
Họ phối hợp vô cùng ăn ý, khi di chuyển đều tăm tắp, tới khi đến cửa thung lũng, tất cả đồng loạt nắm chắc đao trong tư thế phòng bị, động tác giống nhau một cách hoàn hảo.
"Người của tuần sơn!" Tần Minh đã nhận ra lai lịch của họ.
Bởi vì những người này mặc giáp chế tạo riêng, giống hệt như những gì Phó Ân Thao và Phùng Dịch An từng mặc, chỉ khác là họ mang theo trường đao để chiến đấu.
Điều này có vẻ là một lựa chọn có chủ đích. Đối phó với loài rắn thì trường đao sẽ phù hợp hơn, ít nhất là tốt hơn so với những cây giáo sắt mà nhóm tuần sơn thường dùng.
Khi địa quang lụi tàn, cả nhóm bắt đầu dỡ những túi hành lý xuống, trong đó chứa đầy những lọ lọc bình bình. Họ bắt đầu pha chế thứ gì đó.
Tần Minh thầm nghĩ, rõ ràng đây là một nhóm lão luyện có kinh nghiệm, có lẽ họ thực sự có thể diệt sạch đàn rắn máu ở đây.
Chẳng bao lâu sau, từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-vo-cuong/4719163/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.