Thời đại này, màn đêm bao phủ cả trời đất.
Những sinh vật phát sáng rất hiếm gặp, một khi xuất hiện, thường mang theo sự đáng sợ, chết chóc, cần phải tránh xa khỏi khu vực mà chúng xuất hiện.
Trong vùng hoang dã rộng lớn, không biết bao nhiêu sinh vật nguy hiểm đang ẩn náu.
Dám phô bày bản thân trong môi trường đầy rẫy hiểm nguy, ngang nhiên phát ra ánh sáng, điều đó không gì khác chính là biểu hiện của sự tự tin, và có khả năng sức mạnh của chúng vô cùng khủng khiếp.
Tần Minh không nói gì, lặng lẽ trượt xuống gốc cây, ẩn mình trong bóng tối của rừng rậm, lòng không thể yên tĩnh.
Đó không phải là một sinh vật phát sáng bình thường, nó đã chiếu sáng cả vùng trời đêm này.
Trong thời đại không có mặt trời, mặt trăng và các vì sao, cảnh tượng này thật sự kỳ lạ.
“Nguyệt trùng!” Hắn từng nghe nói.
Người già thường kể cho con cháu rằng, ở thời đại xa xưa, đã từng có mặt trời và mặt trăng. Khi nhìn thấy ánh mắt ngơ ngác của bọn trẻ, các bậc trưởng bối sẽ dùng nguyệt trùng để làm ví dụ.
“Nếu một ngày nào đó, các con bất ngờ nhìn thấy nguyệt trùng, thì sẽ biết mặt trăng trông như thế nào.”
Nguyệt trùng nếu xuất hiện, không cần ai phải giải thích, người ta sẽ biết ngay đó là nó, bởi vì nó sẽ là ánh sáng duy nhất trên bầu trời đêm.
Ban đầu, khi quầng sáng từ từ nhô lên, ánh sáng khá dịu nhẹ, Tần Minh không biết có phải do ý nghĩ sẵn có hay không, mà hắn mơ hồ nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-vo-cuong/4719149/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.