Chương trước
Chương sau
Trong phòng thử đồ chật hẹp, Kỷ Quân dính sát vào cô, dùng một tư thế vây chặt lấy cô, bàn tay đang sờ soạng khắp nơi trên người cô, hơi thở khẽ phả vào sau gáy cô. Có lẽ do thành phố D quá lãng mạn, Sở Hà thấy bầu không khí ngày hôm nay có hơi khác. Nếu là ngày bình thường, có khi cô đã bị Kỷ Quân mê hoặc không biết sự gì, đầu óc choáng váng, vẻ mặt khó lòng chịu nổi, nhưng ngày hôm nay tinh thần của cô vẫn còn tỉnh táo.
Thoang thoảng có thể ngửi thấy mùi hương gỗ tùng quen thuộc bao bọc xung quanh người cô, rõ là mùi hương mang hệ cấm dục phối hợp với Kỷ Quân lạnh lùng như thế kia, nên khiến người ta cảm thấy rất xa cách mới đúng, nhưng khi bước vào mối quan hệ thân mật với anh tới nay, cô luôn cảm nhận được dịu dàng không tiếng động từ trong hương thơm hệt như rừng rậm.
Trong mối quan hệ này, chung quy cô cũng là bên yêu trước, cũng là bên trở nên bị động hơn, cho dù cảm giác ước mơ thành hiện thực có khiến người ta thỏa mãn thế nào, thì cô vẫn luôn có chút tự ti. Dù sao thì Kỷ Quân cũng có thể chán ngán bất cứ lúc nào, sau đó vẫy chào tạm biệt, cô cũng chẳng có cách nào___Đây mới là Kỷ Quân “Bình thường” trong mắt người đời, nhưng ngay khi bắt đầu cô đã không thể nào buông tay được.
Vì điểm tự ti này, có một vài vấn đề cô muốn biết đáp án, nhưng luôn không dám mở miệng hỏi. Cho dù dần dần trói chặt anh, khi mới bắt đầu cũng không thể yêu cầu người ta dùng lời thề non hẹn biển khiến người ta chạy mất chứ. So với yêu cầu về cảm giác an toàn, chấp niệm muốn giữ anh lại luôn chiếm thế thượng phong.
Nhưng có lẽ vì hôm nay đang ở trong một căn phòng thử đồ xa cách bất cứ người quen, xa cách bất cứ nơi nào của thành phố D, hai người ở riêng với nhau trong một không gian đóng kín, là mùi tùng hương vương vấn quanh cô, khiến cô cảm thấy dường như đang nằm trên bãi cỏ mềm mại và khu rừng rậm tươi mát sạch sẽ, gánh nặng trong lòng dường như đã tan đi hết rồi.
Trong khoảnh khắc yên lặng, bỗng cô cất tiếng hỏi. “Kỷ Quân, anh nói không chơi tình cảm. Vậy rốt cuộc hiện tại anh có cảm giác gì với em?”
“Lúc bắt đầu là do chưa từng có sức cuốn hút mãnh liệt, nhưng mà khi ở bên em khiến anh thấy rất thoải mái, vui vẻ, nhưng anh vốn muốn buông tay. Anh chưa từng tin vào tình cảm, thậm chí còn không tin tưởng bất cứ ai, lâu nay anh không cần thiết, cũng không muốn cái này. Nhưng trong một giây phút mất khống chế, sau đó anh mới ý thức được mình không thể buông tay.” Kỷ Quân vùi đầu cọ lên bờ vai cô, bàn tay cuối cùng cũng chịu nghe lời vòng lên eo cô.
“Thực sự chắc chắn là em rồi sao? Gặp được những người khác tốt hơn, những vấn đề khác, cũng sẽ không thay đổi sao?”
“Cái này…..Coi như bổ sung cho vấn đề ban nãy, chỉ được tính là một câu hỏi thôi.” Nét mặt của Sở Hà có hơi kì quặc, cô không kìm nổi bĩu môi, không quá quen với vẻ nhõng nhẽo này của mình.
“Anh đã nhắm chắc người nào, thì chỉ có thể là người đó. Thực ra….Tuy anh hoàn toàn không để bụng chuyện của bố mẹ mình, có thể coi là cắt đứt quan hệ, nhưng từ khi còn nhỏ anh không chỉ nghĩ một lần, nêu như bọn họ không có bất cứ phản bội nào, liệu phải chăng anh cũng sẽ có được “cuộc sống bình thường” mà anh thầm hâm mộ hay không.”
Tuy trong lòng cô từng phân tích thế giới nội tâm của Kỷ Quân vô số lần, cũng vô số lần tưởng tượng ra khả năng anh nghĩ như thế này, nhưng khi có thể được chính miệng anh xác nhận, cảm giác vẫn khác hẳn. Trong tim như có một dòng nước ấm chảy qua, được lấp kín không một khe hở.
“Kỷ Quân…Bình thường anh nghĩ những gì, có thể nói ra nhiều một chút hay không. Em biết, anh thích dùng hành động hơn là lời nói để bày tỏ tình cảm. Nhưng anh tốt đẹp như vậy….” Cô đỏ mặt nói tiếp, “Trong lòng em anh là người tốt nhất thế giới này. Em….Em rất rất thích anh, em biết phải tin tưởng anh, nhưng em không dám nghĩ nhiều như vậy. Thậm chí em còn thường nghĩ, em có xứng hay không. Em….Rất nhiều người đều biết em là con người vô vị nhàm chán. Em không muốn bản thân trở thành người suy nghĩ linh tinh, nhưng do em quá thích anh rồi, nên rất tham lam, không chỉ muốn biết, mà còn càng muốn chính miệng anh nói với em cơ.”
“Tuy đây là chuyện mà một người bạn trai nên làm…Nhưng A Hà, anh chẳng phải người tốt lành gì. Cái này cũng được tính là một yêu cầu chứ? Hử?”
“Không thể tính như vậy được….Cái tên vô lại nhà anh….” Sở Hà đỏ mặt lên án anh.
“Được thôi, vậy bạn trai thấy hôm nay em rất ngoan, chống tay lên gương, nhếch cái mông dâm lên thì sẽ tha cho em.”
Hu….Đây nào được tính là “tha cho cô” đâu! Tư thế rõ ràng thế này, đương nhiên Sở Hà biết ý nghĩa của nó là gì….Nhưng dòng nước ấm vừa rồi đã đốt cháy cả người cô, Cô…..Thực ra trong lúc thế này cô cũng rất muốn xảy ra chuyện gì đó.
Bờ mông cong cớn nghe lời nhổng lên, như vậy càng khiến vòng eo trắng nõn thon nhỏ hơn. Đôi mắt của Kỷ Quân sâu hơn, không nén nổi nữa bóp chặt lấy vòng eo thon nhỏ mềm mại của cô, trông thấy dáng vẻ dâm dục của đôi vú trắng tuyết không chịu khống chế run rẩy lay động liên tục. Bàn tay mò từ vạt váy vào giữa hai chân, quả nhiện đã cảm nhận được dòng nước ướt đẫm.
“Chậc, nhanh như vậy đã bị anh nện thành đồ dầm đãng rồi hả? Bông hoa lạnh lùng công chúa nhỏ nhà họ Sở thử đồ trong phòng thử mà cũng ướt như thế này à?”



“Ngày thường trông thì nghiêm chỉnh, liệu có phải đã muốn ăn mặc hở hang như thế này để quyến rũ đàn ông không? Mỗi ngày mặc quần áo như thế này lên phố, khiến những người đi đường xung quanh không chịu nổi kéo em vào một góc nện một trận, rồi lại tới lượt người khác, đi trên phố bị nện đứng không vững, luôn có người đàn ông nhìn chằm chằm vào lỗ nhỏ thèm nện chẳng rõ phơi ra từ lúc nào?” Hệt như bản tính máu tanh tàn bạo bị cơ thể trong trắng cao ngạo và ỷ lại phục tùng của cô giải phóng ra, hai mắt Kỷ Quân đỏ rực, không nén nổi thốt ra những câu càng hạ lưu hơn, khiến gương mặt chưa từng nhuộm một chút bụi trần nào tràn đầy nước mắt, hoàn toàn bị làm bẩn.
“Hu…Đừng mà, không muốn những người khác! Không được đâu...” Đôi mắt xinh đẹp rưng rưng nước mắt.
Bị câu nói này kích thích khiến kiên nhẫn mất sạch, nước dâm dưới bàn tay càng chảy ra nhiều hơn, dương vật cứng ngắc đâm thẳng vào khe thịt mềm mại. Nơi mềm mại trơn trượt ấm nóng kia hình như hôm nay còn nhiệt tình hơn, từng tầng tầng lớp lớp hút chặt lấy gậy thịt, giống như từng chiếc miệng nhỏ đói khát nhào lên hút lấy. Bỗng Kỷ Quân trở nên thô bạo, bàn tay không ngừng dùng sức xoa nắn hai bờ mông đầy đặn trắng như ngọc. Lần đâu tiên thử đi vào từ phía sau, có lẽ tư thế này thực sự có thể vào sâu hơn, cả người Sở Hà gần như bị đâm thủng, chiếc gậy thịt thô cứng kia gần như sắp đâm tới dạ dày, đâm chọc khiến cả người cô hồn bay phách lạc.
Sở Hà hét một tiếng cao vút, nhanh tới nỗi mềm thành giọt nước, nhưng còn lo lắng phía bên ngoài phòng thử đồ, cô cố gắng che kín miệng không để tiếng rên dâm đãng vang lên, gương mặt càng che càng đỏ, gần như sắp tắt thở.
“Đệch, sướng vãi, chặt quá, sao bây giờ anh mới dùng tư thế này chứ?” Kỷ Quân cắn răng thở dốc, âm thanh cũng cao lên, mang theo chút điên cuồng, tính xâm lược trong giọng nói mạnh mẽ khiếp người, chỉ riêng việc nghe anh nói Sở Hà đã sắp lên đỉnh.
“Em ó biết không, lần em say rượu ở ban công lộ thiên anh đã muốn nện em như thế này. Buổi tối hôm đó anh nằm mơ, mơ thấy anh ấn em lên lan can mà nện. Mẹ kiếp, nằm mơ cũng không ngờ được thoải mái như này!”
Sở Hà bị anh ch*ch hoàn toàn mất đi thần trí, bàn tay cũng mất sức, chẳng còn để ý xem xung quanh liệu có người nghe thấy không, tiếng hét dâm đãng cao vút cũng tràn ra ngoài, kích thichs Kỷ Quân càng ch*ch mạnh hơn.
“A, a, a, a,….A! Ch*ch sâu quá, bị ch*ch thành dâm phụ rồi, hu!” Sở Hà hét lên thê thảm, trong lúc thần trí không rõ ràng đã bật thốt ra những dục niệm ở nơi sâu nhất trong lòng mà bình thường cô tuyệt đối không dám hé răng, cuộc làm tình điên cuồng như thế này gần như đã mang theo hơi hướng ngược đãi.
“Ch*ch thành dâm phụ có gì không tốt? Làm dâm phụ của một mình anh, mỗi ngày dạng chân ra chờ ch*ch, tốt nhất là ch*ch cái khe này thành một cái lỗ, ch*ch thành hình dạng gậy thịt mà em thích nhất, có gì không tốt?”
“Hu….Ông xã ch*ch chết em đi…..Muốn làm dâm phụ của một mình ông xã! Hu! A, mạnh thêm một chút nữa, chính là chỗ đó a!”
Gậy thịt liên tục đâm chọc vào hoa tâm mẫn cảm, hệt như muốn chọc bay cả nội tạng của Sở Hà ra ngoài. Cô không chịu đựng nổi nhũn chân rạp xuống dưới đất, nhưng cánh mông không chịu không chế nhổng lên thật cao không ngừng dâm đãng, vội vàng tham ăn lắc lư nhếch thật cao phối hợp với gậy thịt mang đến khoái cảm cực lớn, hoàn toàn bị xếp thành tư thế của chó cái thèm nện.
“Đệch, cục cưng em nhìn xem vẻ dâm đãng của em xinh đẹp bao nhiêu này!” Gương mặt cô bỗng bị Kỷ Quân nâng lên, Sở Hà bị ép nhìn vào tấm gương, cô gái xinh đẹp có làn da trắng ngần đang quỳ bò trên mặt đất khát vọng chủ động uốn éo theo gậy thịt lớn, hai bầu vũ đẫy đà rung lắc khiến người ta nhìn thấy hoa mắt, gương mặt tràn đầy nước mắt, hai mắt thất thần, trên mặt còn dính chút dịch màu trắng, khóe miệng mở to, nước miếng chảy dọc xuống.
Thật sự đã bị nện thành chó cái dâm đãng của anh rồi….
Hệt như tất cả mọi giới hạn đều hoàn toàn sụp đổ trong giờ phút này, Sở Hà hét lên toàn thân co giật, ngã trên mặt đất, một dòng hoa dịch phụt mạnh ra, bắn tới cuối cùng dịch thế còn có màu vàng nhạt, cô bị ch*ch mất sạch khống chế.
Kỷ Quân nhìn người đẹp dưới thân mãi lâu sau mới tỉnh táo lại được, mắt cô đỏ ửng, đờ đẫn, gương mặt đầy vệt nước mắt, đầu vú sưng phồng lên, khe thịt màu hồng phấn bị ch*ch thành màu đỏ tươi, mảnh thịt non lật cả ra ngoài, miệng hoa hé mở để mặc tinh dịch màu trắng chảy ọc ra, vẻ mặt bị ch*ch hỏng cùng với tư thế nằm rạp dưới đất và những dấu vết xanh tím đáng thương chi chít khắp người, dường như thực sự giống như búp bê tình dục bị sử dụng quá đà.
Quá dâm, nhưng thực sự rất đẹp, anh thất thần trrong giây lát, sau đó gần như mất khống chế móc điện thoại ra chụp gương mặt của cô, miệng hoa và cả người, dùng hết lớp mật khẩu này tới lớp khác lưu vào trong album.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.