Edit: V.O
Sáu năm, tất cả mọi người khuyên anh từ bỏ, không phải anh không muốn, mà là không thể.
Sáu năm này, tìm kiếm cô đã thành một loại bản năng của anh.
Người khác ăn cơm uống nước ngủ để sống, mà anh sống là để tìm cô.
Ngoại trừ lúc tìm kiếm cô, toàn bộ thời gian anh đều làm việc, như vậy mới không có thời gian cảm thấy không sống nổi.
Khi ngửi thấy mùi mằn mặn trong không khí thì Sở Ly biết mình đã cách mục đích rất gần.
Nhưng có lẽ thất vọng quá nhiều lần, vào giờ phút này trong lòng anh lại không còn mong đợi, giống như đi chỉ vì xác định cô không có ở đây.
Đây là một làng chài có chút lạc hậu, ngay cả đường sá cũng không có, xe cộ trên đường cũng rất ít.
Sở Ly lái chiếc xe xa hoa vào thôn, đã dẫn tới không ít người vây xem.
Người làng chài vốn nhiệt tình hiếu khách, từ sau khi Sở Ly xuống xe, liên tiếp có người tới gần.
Từ nhỏ Sở Ly đã không hòa hợp với số đông, chỉ biết trưng mặt lạnh với người, nếu như không thật sự muốn tìm người, anh sẽ hoàn toàn không để ý đến những người này.
Nhưng vì Dư Hướng Vãn, anh nhịn.
"Xin hỏi mọi người ở đây có người phụ nữ nào tên là Dư Hướng Vãn không?"
Anh hỏi mỗi một người anh gặp, lại không có một ai, không có một ai biết Dư Hướng Vãn, vì vậy anh đổi chủ đề: "Vậy Dư Tồn Hi thì sao, có ai biết người bạn nhỏ này không? Đại khái khoảng năm sáu tuổi..."
Vẫn không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-tung-rat-yeu-anh/1246005/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.