Edit: V.O 
Ngôn ngữ không chịu nổi của Sở Ly hoàn toàn chọc giận Sở Chi Hàng, ông mắng to một tiếng "Nghịch tử", tát một cái lên mặt anh. 
"Chát" một tiếng, vừa nặng lại vang, mặt Sở Ly nghiêng qua bên vì lực mạnh, Hứa Uyển Như hét lên kéo Sở Chi Hàng lại, quyền đấm cước đá với ông: "Ông mắc gì đánh con tôi! Sở Chi Hàng, ông có quyền gì đánh con trai của tôi!" 
Bà hoa tay múa chân hoàn toàn không vào mắt Sở Chi Hàng, ông hơi dùng sức đã nắm được tay bà: "Bà nghe xem nó mới vừa nói lời hỗn xược gì, chẳng lẽ không đáng đánh sao?" 
Hứa Uyển Như từ trước đến nay dịu dàng như bị kích thích, trở nên rất không phân rõ phải trái: "Chẳng lẽ nó nói sai sao? Dư Hinh Vân chết, ông đã nhận Dư Hướng Vãn về nhà, ngay cả tôi cũng nghi ngờ có phải ban đầu ông không có được Dư Hinh Vân, muốn nuôi Dư Hướng Vãn làm thế thân của cô ta!" 
"Bà...!" Hiển nhiên Sở Chi Hàng không nghĩ tới ngay cả Hứa Uyển Như cũng nói như vậy, bị tức đến không chịu được, phẩy tay áo bỏ đi ngay tại chỗ. 
Một bữa cơm, náo đến cuối cùng tan rã trong không vui, tự nhiên cũng không giải quyết được gì về hôn sự của Phó Học Dịch và Dư Hướng Vãn. 
Ban đêm, Dư Hướng Vãn vừa nghĩ tới chuyện xảy ra ở trên bàn ăn đã lăn lộn khó ngủ, lúc xuống lầu uống nước, ngoài ý muốn gặp được Sở Ly ngồi ở trên ghế sa lon phòng khách. 
Anh không bật đèn, ngồi ở chỗ đó giống như là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-tung-rat-yeu-anh/1245997/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.