Edit: V.O 
"Con hiểu." 
Giọng Sở Ly trả lời không nặng, cũng rất kiên định. 
Đúng vậy, anh hiểu hơn bất kỳ ai. 
Đời này, anh có thể cưới bất kỳ người phụ nữ nào, nhưng chắc chắn sẽ không cưới Dư Hướng Vãn. 
Đây là thiếu nợ mẹ con anh, mà anh, chẳng qua là đang đòi nợ cô mà thôi. 
Nghe thấy Sở Ly trả lời, cuối cùng Hứa Uyển Như cũng yên tâm, sửa lại cổ áo cho anh, nói: "Tiền kiếm không hết, đừng quá mệt mỏi." 
Sở Ly gật đầu đáp vâng, nói tạm biệt bà rồi sau đó lên xe, trực tiếp đóng cửa xe lái đi. 
Dọc theo đường đi, Sở Ly rất trầm lặng, Dư Hướng Vãn cũng không nói chuyện. 
Cô không biết rốt cuộc trước khi rời đi Hứa Uyển Như đã nói cái gì với anh, cô đoán có thể là có liên quan với chủ đề ở trong phòng khách trước đó, dựa theo tính tình của Hứa Uyển Như, cũng không thể không có khả năng thuyết phục được anh. 
Nghĩ đến đây, cô khổ sở cúi đầu. 
Cô thừa nhận, lúc biết anh muốn cưới Lý Mộng Nhu, cô rất khó chịu. 
Nhưng nếu so sánh, điều khiến cho cô cảm thấy đau khổ hơn chính là, chuyện anh muốn giao cô cho một người đàn ông khác. 
Anh nói, Phó Học Dịch đúng là đối tượng rất tốt, anh ta có thể cho cô áo cơm không lo. . . 
Cô nghĩ, có lẽ anh rất sợ cô dây dưa với anh sau khi anh cưới. 
Khóe miệng nở nụ cười khổ, dieendaanleequuydoon – V.O, cuối cùng Dư Hướng Vãn vẫn phải lên tiếng phá vỡ sự yên lặng tràn ngập ở trong buồng xe: 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-tung-rat-yeu-anh/1245989/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.