Hãn Lôi Lôi ngẩn người, cười nhạt chảy nước mắt,
“Xảo nhi, là ngươi thay đổi. Ban đầu chúng ta nói vĩnh viễn không chia cách, cũng nói muốn cùng nhau vui vẻ, cùng nhau đùa bỡn, cùng nhau chơi đùa...... Nhưng ngươi lại vì một nam nhân đoạt đi thân thể trong sạch của ngươi cầu tình với ta. Trong mắt ta tại sao phải thoáng qua ác độc, lời nói của ta tại sao phải ác độc như vậy, ta vì cái gì lại tình nguyện hy sinh tính mạng của nhiều người như vậy chỉ để muốn người đàn ông này nếu không cưới ngươi cũng cho ngươi danh phận không để người khi dễ. Chẳng lẽ ngươi còn không biết sao? Chúng ta đã nói qua: không điệu bộ, là cái gì chính là cái đó, không che giấu, không tô son trát phấn, cho nên ta chưa bao giờ làm bộ với ngươi. Ta nói như vậy với hắn, đơn giản muốn để cho ngươi có thể sống những ngày thật tốt, ngươi thật không biết sao? Ngươi không phải là người hiểu ta nhất sao? Xảo Nhi! Người thay đổi là ngươi, ngươi vì người đàn ông này, quên mất lời hứa của chúng ta, quên mất ta mặc dù thích mạnh miệng nhưng không thật sự bắt mệnh người chơi, quên mất ta coi ngươi là thân tỷ tỷ,...... Xảo nhi, người thay đổi là ngươi. Ngắn ngủn mấy ngày, ngay cả ta cũng không rõ tại sao ngươi phải biến thành như vậy. Là hắn che mắt ngươi,hay là...... Ngươi đã chán ghét ta?” Ngây ngốc cười khổ, Hãn Lôi Lôi xoay người rời khỏi Xa Vân điện.
Mị Nguyệt Uyển
“Lôi Lôi, ngoan ngoãn nào, đừng khóc. Khóc sẽ thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-tung-khong-cach-nao-bien-mat/3093041/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.