“Như thế nào a?” Hãn Lôi Lôi có chút không kiên nhẫn.
Viêm Bân không thể tin nhìn nàng, dường như cầu người không phải là hắn mà? Thế nào người không nhịn được ngược lại là nàng?
“Biết, ta sẽ không nói ra.” Viêm Bân lạnh nhạt nói.
“Vậy ngươi mang ta đi tìm hoàng đế có được không?” Hãn Lôi Lôi nói thẳng dụng ý giữ hắn lại.
“Hoàng thượng? Tại sao?” Viêm Bân không hiểu.
“Bởi vì có lẽ hắn biết Xảo nhi ở đâu.”
“Xảo Nhi? Thủy yêu kia?”
“Ngươi cũng biết? Làm sao ngươi lại biết nàng?” Hãn Lôi Lôi có chút kích động túm lấy hắn.
Viêm Bân vạn phần bất đắc dĩ, nữ nhân này tựa hồ thiếu đầu óc, không biết Diệp Hạo Vũ làm sao có thể chịu đựng nàng,
“Không phải ngày hôm qua ngươi đã nghe hết rồi sao?”
“Ách...... Phải ha.” Hãn Lôi Lôi lúng túng buông lỏng y phục của hắn, còn làm ra bộ ghét bỏ khi lau hai cái trên y phục của hắn mới thu hồi tay.
“......” Viêm Bân im lặng, cô nàng này, thật là không có quy củ.
“Vậy ngươi dẫn ta đi có được hay không a?” Hãn Lôi Lôi mỉm cười hỏi.
“Ừ, đi thôi.”
Xa Vân điện
“Hoàng thượng, Viêm công tử cùng Hãn cô nương cầu kiến.” Thái giám cung kính cúi đầu bẩm báo.
“A? Cho bọn họ đi vào đi.” Diệp Vân buồn cười nằm ở trên giường.
“Vâng” Thái giám xoay người đi ra ngoài,
“Tuyên.”
“Viêm Bân tham kiến hoàng thượng.” Viêm Bân khom mình hành lễ, Diệp Vân phất tay ý bảo cho hắn ngồi xuống. Viêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-tung-khong-cach-nao-bien-mat/3093039/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.