Cuộn mình trong tấm áo len, tôi vô cùng quan ngại về vấn đề thời tiết ở nơi mình đang sống. Với một đứa có khả năng thích nghi kém như tôi thì dường như 4 mùa thay phiên nhau là một điều rất phiền toái. Mới vài tháng trước, bản thân còn muốn chui vào ngăn đông tủ lạnh để tránh nóng, mà giờ lại phải ngậm ngùi với cái rét thấu xương rồi.
Mùa đông mới chớm nhưng độ bao phủ của nó là vô cùng xuất sắc. Hai tay tôi dù đã được giấu rất kỹ trong túi áo vậy mà vẫn bị cóng vì sự xâm nhập của những đợt gió mùa. Mùa đông năm nay được báo là lạnh hơn mọi năm, hẳn vì đó mà chứng viêm xoang của tôi cũng thường xuyên ghé thăm hơn trước.
Xuống xe buýt, tôi đi đến nhà thuốc gần đó, mua mấy ngày thuốc xoang rồi mới an tâm đi làm. Tôi tên Thương, là một nhân viên văn phòng, công việc nhàm chán đến mức đôi lúc có thể nhầm lẫn giữa ngày và đêm.
” Ting”
– Chị Thương.
– Chào buổi sáng Nhi.
Tôi vừa bước vào thang máy thì đã gặp cô đồng nghiệp nhỏ hơn mình 4 tuổi. Cô ấy là Nhi, nhân viên mới tuyển của công ty tôi trong đợt thu vừa rồi.
– Tiệc thành lập công ty tối nay, chị có tham gia không ạ?
Tôi nhìn con số đang nhích lên trên biển điện tử. Chậm rãi đáp:
– Không, tối nay chị phải ở nhà với Bông.
– Chị không thể gửi Bông cho ai à? Năm nay công ty mình làm lớn lắm. Bỏ lỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-tung-bo-lo/2484685/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.