Vậy là tôi về đây làm dâu sắp được 1 năm rồi. Nghĩ lại 1 năm qua đúng là không dễ dàng gì mới có thể trải qua. Đủ thứ chuyện từ trên trời rơi xuống, có những lúc tôi đã muốn gục ngã vì bất lực. Nhưng sau tất cả, mọi thứ vẫn có thể quay lại quỹ đạo ban đầu, thậm chí tốt đẹp hơn trước thì cũng đáng để đánh đổi đúng không.
Hôm nay là sinh nhật Bông, bạn Bông 6 tuổi nhưng vẫn chưa lên lớp một. Cái này cũng không trách con bé. Tại chữa bệnh nên Bông chỉ được châm trước tốt nghiệp mẫu giáo. Giờ thì trễ thời gian nhập học rồi thành ra em ấy phải ở nhà, đợi qua năm mới học lớp 1. Nhưng với cái bản tính thích trêu con của mình thì Bông đã bị mẹ chọc cho khóc om tỏi, giờ thì đi tìm ba mách tội mẹ rồi. Thời thế quả nhiên đã đổi thay, ngày xưa nó bám tôi như keo dính chuột. Giờ hở tí là mẹ con bất hoà rồi phải tìm bên thứ 3 phân xử. Nó lớn thêm tí tuổi nữa, chả biết là mẹ con tôi còn sống chung nổi trong một mái nhà không.
Tôi với vú Tám dưới bếp nấu vài món cho sinh nhật Bông thì có người gọi cho tôi. Là anh bên cửa hàng đến giao bánh kem. Tôi thông báo với vú một tiếng rồi ra cổng nhận hàng. Trong lúc đợi thì thấy một chiếc ô tô trắng đậu hơi lệch so với nhà tôi tầm vài mét. Từ trong xe, Linh Lan bước xuống. Kỳ lạ. Cô em chồng này của tôi là đang làm cái trò gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-tung-bo-lo/2484596/chuong-47.html