Tư Thần đi lại thì không thấy Diệu Chi đâu. Anh lo lắng lấy điện thoại ra gọi cho cô, nhưng gọi thế nào cũng không có lời hồi đáp.
Đến lúc sắp tuyệt vọng, Diệu Chi từ sau đi đến ôm lấy cánh tay Tư Thần...
" Thần Thần à. Em ở đây"
Nghe thấy là giọng nói của người con gái mình yêu, Tư Thần quay sang nhìn. Đúng là bé con của mình rồi. Tư Thần kéo tay Diệu Chi và ôm lấy cô vào lòng mình...
"Sau này không được rời khỏi tầm mắt của anh nghe chưa? Anh sợ mất em lắm"
Tư Thần giọng trầm hơn. Diệu Chi nghe thấy liền vuốt lưng Tư Thần và an ủi
" Được, nãy em bị lạc nên đi ra góc kia có cái bục cao để tìm anh đó. Ai bảo chồng của em lại cao như thế chứ"
"Bé con, em có sao không để anh xem"
Tư Thần nói rồi nhìn hết tay chân Diệu Chi xem có bị thương gì không. Cần đến khuỷu tay phải Diệu Chi thì cảm thấy như có dòng nước đang chảy. Thì ra lúc nãy do bị té vì khuỷu tay đập xuống nên bị thương nhưng vì tìm Tư Thần nên Diệu Chi không để ý đến mình bị thương mà tìm nơi cao để tìm anh
"Tay em bị thương rồi" Vẻ mặt Tư Thần lo lắng không thôi
" Hả"
Máu chảy ra cũng khá nhiều đến lúc này Diệu Chi mới phản ứng lại là bản thân mình bị thương.
" À, em không sao. Lấy băng cá nhân che lại là được"
"Không được, như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-tong-xin-hay-tha-cho-toi/3446893/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.