Chương trước
Chương sau
“ Băng Nhi, còn khó chịu sao?” Bế Huyền Băng đặt vào, bể tắm dược thảo,Huyền Trần ngồi trên bờ ôn nhu hỏi.
“ Ca ca, ta toàn thân đền mềm nhũn ra, huynh giúp ta tắm được không?” Thân thể mềm mại, nằm bò cạnh bể tắm, Huyền Băng theo thói quen yêu cầu, biết rõ là sẽ bị hắn cự tuyệt, nhưng vẫn nói ra miệng.
“ Được” Nhìn thấy sự cô đơn trong mắt huyền băng, Huyền Trần buột miệng đáp ứng, đứng dậy, không hề nhìn thấy vẻ mặt ngạc nhiên của nàng, cứ như thế cởi quần áo. Hắn sợ trong thân tâm Huyền Băng lại vì hắn cự tuyệt, lại làm chuyên thương tổn bản thân.
Hắn không muốn, Băng Nhi tự làm hại đến bản thân mình đến mức thổ huyết. Hắn sẽ không phạm lại sai lầm đó một lần nữa, cho dù phải nén nhịn dục vọng đến kinh mạch đảo ngược đi nữa, hắn cũng không muốn bảo bối Băng Nhi của hắn phải chịu chút thương tổn nào.
Cho nên lần này khi Huyền Băng muốn hắn giúp nàng tắm rửa hắn liền đồng ý
“ Nhớ đem toàn bộ cởi sạch nha” Huyên Băng nhìn chằm chằm thân thể cường tráng đang định mặc quần lót xuống nước, vội vã kêu lên. Nàng muốn nhìn Huyền Trần nhịn xuống dục vọng.
“ Hả? ’’ Không kịp phản ứng trước lời nói của nàng, Huyền Trần phải mất một lúc lâu mới hiểu được câu nói của nàng. Bảo bối của hắn có phải quá đề cao hắn?! Huyền Trần không biết có thể duy trì trạng thái không bị dục vọng làm mờ mắt mà giữ vững bản thân mình cho đến lúc nào nữa....
Cởi?
Hay là không cởi?
Huyền Trần suy nghĩ.
Huyền Băng chăm chú nhìn hắn, ánh mắt biểu hiện sự chờ đợi. Ánh mắt , giống như năm đó nàng biểu hiện tình yêu tha thiết bất lực chờ hắn đáp lại. Nhất thời làm nội tâm cứng rắn của hắn trùng xuống. Nhắm mắt lại sâu hít một hơi thật sâu, Huyền Trần chậm rãi cởi ra quần lót, ẩn nhẫn đã lâu dục vọng tức khắc đứng thẳng đứng dậy.
“ Ca ca, huynh đứng đó muốn dùng mắt để tắm cho ta sao?” Huyền Băng mệt mỏi lên tiếng nhưng thanh âm lại không giấu nổi sự phấn khích, hiện tại trong mắt nàng Huyền trần không đơn giản chỉ cởi xuống quần lót, mà còn có nhiều năm cấm dục.
Oa ... Ca ca của nàng, ông trời ơi ca ca của nàng cuối cùng cũng nguyện ý mở cửa lòng rồi sao?
“ Băng Nhi , lại nói nhảm rồi!” Thanh âm vô cùng sủng ái , chiều chuộng của Huyền Trần đối với Huyền băng vĩnh viễn không bao giờ mất đi.Men theo bể tắm đi đến cầu thanh từ từ đi xuống dưới nước, hắn châm rãi đi tới bên cạnh Huyền Băng
“ Ca ca…” Duỗi hai canh tay tới, quàng lên vai Huyền TRần, Huyền Băng nhìn vào đôi mắt đen láy thâm tình gọi .
"Sao ? Vừa rồi giải độc quá mệt mỏi sao?" Huyền Trần ghen tỵ, nghi ngờ hỏi, nhìn vẻ mặt mêt mỏi của Huyền Băng. Bàn tay to lớn thuận thế chậm rãi vuốt ve lưng nàng .
Huyền Băng khi mới làm tình xong, đều không muốn nói chuyện nhiều, chỉ nhẹ giọng trả lời một tiếng "Vâng” hưởng thụ Huyền Trần dùng bàn tay thô ráp nhẹ nhàng ma sát trên thân nàng, làm cho nàng thoải mái buông lỏng toàn thân.
Hơi nước trong bể tắm lan tỏa, tràn ngập cả căn phòng, không khí đi theo độ ấm làm tiết trời ấm lại
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.