Edit + beta: Vương Triều Loan
Triệu Vu giao phó xong việc, ở trong lồng ngực Cố Ẩn Triều chậm rãi nhắm mắt lại. Cố Ẩn Triều tận mắt nhìn thấy hô hấp Triệu Vu ngày càng trở nên mỏng manh, thở ra đều là càng ngày càng lạnh khí, rõ ràng sắp đoạn khí.
Cố Ẩn Triều ngơ ngác mà nhìn Triệu Vu, qua thật lâu, hắn chậm rãi cảm nhận được trước ngực đau nhức, vươn tay run rẩy ấn ở ngực mình trấn an.
Hắn có chút mờ mịt mà nghĩ, Triệu Vu đã ở trong trái tim này từ khi nào rồi?
Người mỗi sáng đều nằm trong lồng ngực hắn, mềm như bông kêu hắn "Tiểu Cố ca ca", thực sự sắp rời xa hắn rồi.
Hóa ra nỗi đau mất đi Triệu Vu đối với hắn không hề nhẹ hơn khi tận mắt chứng kiến Hành Kiếm Tông bị hủy diệt vào ngày hôm đó.
Cố Ẩn Triều nhìn người đang chật vật đến thở cũng mất sức trong vòng tay mình, trong lòng chỉ có một ý nghĩ: Nhất định phải tìm người cứu Triệu Vu, nhất định phải cứu sống Triệu Vu, dù muốn hắn đánh đổi cái gì đi chăng nữa, hắn đều nguyện ý.
Hắn run rẩy mà hôn lên môi Triệu Vu, dùng tay áo không ngừng lau đi máu đen ở cằm Triệu Vu, chỉ là bất luận lau thế nào thì vết máu vẫn luôn không sạch.
Đôi môi của Triệu Vu rất mềm, môi châu no đủ, thường mang theo một cỗ mùi vị ngọt ngào khó tả - không biết có phải vì Triệu Vu thích uống sữa hay không? Đôi khi Triệu Vu uống sữa, môi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-tinh-loai/2421002/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.