Triệu Vu lùi về ổ chăn, đem mặt vùi vào gối, trong đầu lăn qua lộn lại đều là bộ dáng Cố Ẩn Triều nói yêu hắn, trong lòng giống như cất vào một con thỏ, nhảy đến lợi hại.
Cũng không thể trách hắn không có tiền đồ, rốt cuộc hắn cùng Cố Ẩn Triều chung sống lâu như vậy, Cố Ẩn Triều vẫn là lần đầu tiên nói với hắn loại lời này.
Chờ Triệu Vu thân thể tốt lên một chút, hắn liền xuống giường tự mình chăm sóc Cố Yên. Hắn làm việc so Cố Ẩn Triều tinh tế ôn nhu hơn rất nhiều, mới hai ngày, Cố Yên đã cự tuyệt sự chăm sóc của Cố Ẩn Triều, được Triệu Vu bế lên mới ngủ, uống sữa cũng muốn nằm ở lồng ngực hắn uống, bằng không là quyết định không uống một ngụm.
Vì thế, Cố Ẩn Triều hậm hực đi giặt tã.
Ngày tháng trôi qua bình đạm, Triệu Vu đối Cố Ẩn Triều vẫn luôn không nóng không lạnh, có khi Cố Ẩn Triều hoài nghi tình cảm của Triệu Vu đối với hắn có phải đã phai nhạt rồi không, nhưng thực mau, loại ý niệm này đã bị Cố Ẩn Triều dập tắt, ném vào hư không.
Hắn không cho phép loại sự tình này phát sinh!
Cũng sẽ không có loại sự tình này phát sinh!
Cố Yên đã được trăm ngày tuổi, Cố Ẩn Triều ở bên ngoài tự làm cái khóa trường mệnh cùng vòng tay cho nàng. Bởi vì sinh non, thân thể Cố Yên vẫn luôn không tốt, Cố Ẩn Triều biết Triệu Vu tuy rằng không nói, nhưng trong lòng vẫn luôn rất lo lắng, cho nên đem khóa trường mệnh treo ở trên cổ nữ nhi, lấy cầu trừ tà đi tai, sống lâu trăm tuổi.
Nhưng lần này hắn thật sự sơ ý, trách không được tiểu cô nương ghét bỏ —— nguyên lai là hắn đánh vòng bạc kia quá lớn, Cố Yên so với hài tử bình thường còn gầy hơn, mang ở cánh tay quá rộng, căn bản không giữ được, rớt thẳng xuống.
Triệu Vu khe khẽ thở dài, nói: "Ngươi tại sao mua vòng lớn như vậy nha?"
"Ta quên mất Yên Yên gầy, không có việc gì không có việc gì, hiện tại mang trên chân vừa đủ ha!" Cố Ẩn Triều nhìn ánh mắt quở trách của Triệu Vu, cười gượng nắm chân nữ nhi, mang cho nàng, "Ai? Ngươi xem, nàng lớn lên thực giống ngươi, còn có bớt giống ngươi như đúc, nói không phải hài tử của ngươi chẳng ai tin."
Cố Ẩn Triều chỉ vào mắt cá chân phải của Cố Yên, trên đó là một vết bớt hình trăng khuyết, cười giương mắt nhìn về phía Triệu Vu.
Triệu Vu cười cười, không quá để ý mà "A" một câu.
Hắn thoạt nhìn như là có tâm sự, Cố Ẩn Triều hỏi: "Làm sao vậy? Là có chuyện gì muốn cùng ta nói sao?"
"Đúng......" Triệu Vu do dự một chút, chớp lông mi vài phát, Cố Ẩn Triều chỉ cảm thấy giống như có đem quạt quét qua lòng hắn "Ta muốn rời đi một đoạn thời gian, được không?"
Cố Ẩn Triều nheo mắt, lập tức liền nóng nảy: "Rời đi? Ngươi muốn đi đâu?"
Triệu Vu nhấp môi, hồi lâu mới hạ quyết tâm nói: " Ta muốn đi khắp nơi hành y, tóm lại, không cần ở chỗ này."
Hắn sợ ngày nào đó cuộc sống hiện tại sẽ không giữ được, Ninh Tố sẽ lại lần nữa trở về, mang Cố Ẩn Triều đi.
Nói đến cùng, vẫn là nơi này mang lại ảnh hưởng quá lớn tới Triệu Vu, nếu hắn tiếp tục lưu lại nơi này, không có biện pháp không bị những kí ức từ quá khứ quấy nhiễu.
"Cố Yên ta cũng sẽ mang đi, sẽ không cho ngươi thêm phiền toái." Triệu Vu hít sâu một hơi, "Chúng ta tách ra một đoạn thời gian, cho nhau thời gian suy nghĩ kĩ."
"Ta còn muốn suy nghĩ gì? Người ta yêu chính là ngươi, còn cần lí do sao?" Cố Ẩn Triều kéo tay Triệu Vu, ý đồ đem người ôm lấy, "A Vu, ngươi nếu muốn đi giải sầu, ta có thể hiểu được, hoàn toàn không thành vấn đề. Nhưng ngươi không nên chỉ mang theo Yên Yên, không màng tới ta......"
Triệu Vu nhẹ nhàng đẩy Cố Ẩn Triều ra, kiên quyết lắc đầu: "Chuyện này ta đã suy nghĩ thật kĩ, cũng đã quyết định, chúng ta vẫn là tạm thời tách ra, đối với đôi bên đều tốt."
Hắn cùng Cố Ẩn Triều từ lúc bắt đầu là một món nợ, hết thảy đều quá đột ngột, cũng quá nóng nảy, bọn họ không có thời gian suy nghĩ kĩ về tương lai.
Có đôi khi tình cảm cần thời gian rèn giũa, nếu chỉ có tình cảm mãnh liệt nhất thời, cháy hết là tắt, thì không thể lâu dài được.
Chỉ là............
Hai tháng sau.
Triệu Vu rốt cuộc không thể nhịn được nữa mà xốc lên tấm màn, nhìn thấy cặp mắt đào hoa phía sau tươi cười, khuôn mặt nhỏ trắng nõn tức giận đến nỗi đỏ bừng: "Ngươi như vậy là có ý gì?"
Cố Ẩn Triều khẽ nhếch môi, vô tội giơ tay, nói: "Ngươi đi thì đi, ta cũng chỉ là đi đường thôi a. Lúc trước cũng chưa nói ta không thể đi theo ngươi đi?"
"Ngươi, ngươi, ngươi thật là......" Triệu Vu ngươi ngươi nửa ngày, cũng chưa có thể đáp lại một câu, vì thế dứt khoát đẩy cửa vào chỗ ở, "Ngươi chạy nhanh cho ta rời đi!"
Hai tháng này, Cố Ẩn Triều đã học xong kĩ năng nghe được cái nên nghe, bỏ qua cái không thích, giờ phút này trên nụ cười tươi trên mặt không hề biến, đi theo Triệu Vu vào sân.
Triệu Vu mang theo Cố Yên rời trấn nhỏ, một đường đi về phía tây. Khi đi ngang qua mỗi thành đều dừng lại dăm bữa nửa tháng để khám bệnh cho người già trẻ nhỏ hoặc những người nghèo khó, không thu một văn tiền. Đến nỗi bản thân hắn dọc đường đi không biết đã tiêu bao nhiêu tiền.
Khụ, Triệu Vu đi trước tìm một người bán quan tài, dùng tơ vàng gỗ nam mua một chiếc quan tài về, hắn phải khuyên can mãi mới làm ông lão không cần trả lại tiền.
Hiện tại Triệu Vu ở phía tây tiểu thành, mỗi ngày đều có ít người tới tìm hắn xem bệnh, Triệu Vu mới vừa vào nhà cho Cố Yên uống sữa, liền nghe bên ngoài có người kêu hắn: "Triệu đại phu ——"
"Ai, vào đi!"
Triệu Vu ôm theo trát châm, nhìn thấy người tới cười cười: "Tôn nãi nãi, ngươi đã đến rồi, trước ngồi đi, ta viết cho người phương thuốc."
Tôn nãi nãi ngồi xuống, đôi mắt không rời người đang đứng trong viện như pho tượng kia.
Rối rắm một hồi lâu, bà vẫn là nhịn không được mở miệng hỏi: "Triệu đại phu, người trong viện kia là? Ta xem hắn đứng đó đã lâu, vẫn luôn nhìn cửa sổ xem ngươi, là người quen cũ của đại phu sao?"
Triệu Vu nhìn theo hướng Tôn nãi nãi nói, quả nhiên nhìn thấy Cố Ẩn Triều.
Hắn ngây người, bút lông trong tay nhỏ một giọt xuống tờ giấy, trên giấy nhanh chóng nhiễm đen.
Triệu Vu nhìn tờ giấy đã bẩn, trong lòng nghẹt thở, cố ý lớn tiếng nói: "Không phải người quen cũ, hắn là người ta thuê sắp xếp dược liệu, ta cùng hắn không thân."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]