Cạn thêm một chén rượu đầy, Lý Tầm Hoan lại gập mình ho sặc sụa.
Vò tay lên ngực, họ Lý nói một mình bằng giọng nói thê lương:
- Tiêu Vân, Thi Âm... ta không không trách các người. Bất luận ai nói gì đi nữa, ra ta cũng không trách các người. Ta biết các người không sai, tất cả những việc gọi là sai, đều do ta làm nên tất cả.
Cánh cửa nhà bếp khua lên nhè nhẹ, từ bên ngoài một người, không, phải nói là một khối thịt tròn tròn to lớn đang di động thì đúng hơn, vì hắn là một con người no tròn đầy thịt, cái bụng chang chang như chiếc trống, đầu cổ mình mẩy bùn đất lem nhem, y như một kẻ không bao giờ tắm rửa, ở xa vẫn ngửi rõ mùi chua chua khét khét nồng nồng... một mùi cực kỳ khó gửi.
Hắn bò dưới đất mà vô, vì hai chân hắn không có. Đúng là một khối thịt tròn tròn di động. Hắn xứng đáng gọi là quái nhân.
Lý Tầm Hoan khẽ cau mày:
- Nếu cần cơm thì có lẽ bằng hữu đã tới sai chỗ rồi.
Như không nghe thấy và tuy tàn phế nhưng cử động của quái nhân nhanh nhẹn phi thường, hắn chỉ ấn nhẹ hai tay, cả khối thân tròn mập ú của hắn đã bắn thẳng tới bên lò, nơi có cái chảo lớn, nơi có xác của Hồng Hán Dân.
Lý Tầm Hoan hơi ngạc nhiên:
- Các hạ chẳng lẽ cũng vì Kim Ty Giáp mà đến nữa ư?
Quái nhân lại ấn hai tay một cái nữa, khối thân mập ú bắn ngược lên miệng lò y như một con tôm bắn lùi nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-tinh-kiem-khach-vo-tinh-kiem/195385/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.