Gió cũng thổi nhưng không mạnh lắm, cây lá vẫn đưa nhưng khung cảnh cũng vẫn vắng hoe. 
Không có những tiếng gì lấn át thế nhưng Lâm Tiên Nhi vẫn làm như vì gió, vì lá khua nên nàng không nghe những lời qua lại của Lý Tầm Hoan và Tôn Tiểu Bạch. 
Hình như nàng bỗng biến thành một người vừa câm vừa điếc. 
Tôn Tiểu Bạch vụt chuyển qua chuyện khác: 
- Anh có biết chuyện Long Tiêu Vân và Thượng Quan Kim Hồng kết bái với nhau không? 
Lý Tầm Hoan gật đầu: 
- Có nghe nói qua và cô và ông cô cũng vì chuyện đó mà đến đây? 
Tôn Tiểu Bạch gật đầu: 
- Đúng thế vì biết rằng nơi đó sẽ gặp nhiều người. 
Nàng khẽ liếc Lý Tầm Hoan và nhếch môi cười: 
- Nhưng chủ yếu vẫn là... vẫn biết chắc chắc nơi đó có anh. 
Bây giờ Lý Tầm Hoan mới chợt nhận ra sự xưng hô thay đổi của Tôn Tiểu Bạch. 
Từ khi bắt đầu gặp gỡ đến này, Tôn Tiểu Bạch nhất luận gọi Lý Tầm Hoan là Lý thám hoa nhưng mới đây, khi gặp lại lần này, nàng đã mấy lần gọi hắn bằng anh. 
Có rất nhiều lý do đẻ giải thích lối cải biến sửa danh như thế nhưng riêng Lý Tầm Hoan, hắn thấy đây lại là một lần biến cố manh nha trong đời hắn. 
Hắn len lén thở dài. 
Hăn khẽ liếc vào mặt nàng, không hiểu tại sao bỗng dưng hắn thấy lòng mình hơi bàng hoàng như vừa thấm rượu. 
Tôn Tiểu Bạch nhìn hắn, mặt nàng phơn phớt như một mùa xuân. 
Qua thật lâu, Lý Tầm Hoan lại thở dài: 
- Nếu không có cô và 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-tinh-kiem-khach-vo-tinh-kiem/1367629/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.