Im lặng. 
Sự im lặng trầm trầm như cõi chết. 
Đó là sự im lặng bên ngoài, sự im lặng để lắng nghe báo tố. 
Cơn bão tố dữ dằn đang nổi dậy trong lòng người. 
Không biết như thế bao lâu, bây giờ Tiểu Phi mới đứng thẳng mình lên. 
Hắn đứng thẳng nhưng không nhìn Lý Tầm Hoan. 
Hình như hắn nguyện với lòng không giờ hắn nhìn vào mặt Lý Tầm Hoan, hắn nói bằng giọng lạnh lùng: 
- Tại sao anh làm như thế? 
Câu nói đó đối với Lý Tầm Hoan là câu nói mà đáp lại quá dễ dàng nhưng không hiểu tại sao, hắn không nói được nửa tiếng. 
Hắn biết có những lời nói mà bây giờ chẳng những làm cho mình thương tâm mà càng làm cho người khác đau lòng. 
Tiểu Phi vẫn không quay lại, hắn nói thật bình tĩnh: 
- Anh cho rằng nàng làm tôi chìm đắm? Anh cho rằng chỉ cần làm cho nàng lìa tôi sẽ phấn chấn lên? Nhưng anh có biết không, nếu không có nàng là tôi không làm sao sống được. 
Lý Tầm Hoan ảo não: 
- Tôi chỉ hy vọng là anh khỏi bị lừa gạt, tôi chỉ mong anh tìm được một người xứng đáng với tình yêu của anh, tôi tin rằng nếu được như thế thì anh sẽ quên được tất cả. 
Tiểu Phi quắc mắt, giọng hắn không còn bình tĩnh nữa: 
- Anh cho rằng nàng đã lừa gạt tôi? Anh cho rằng nàng là người không đáng để cho tôi yêu? 
Lý Tầm Hoan nói: 
- Tôi chỉ biết nàng từ thuở bắt đầu, nàng đã mang đến cho anh toàn là bất hạnh. 
Giọng Tiểu Phi dữ dằn: 
- Anh làm sao biết 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-tinh-kiem-khach-vo-tinh-kiem/1367621/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.