Kim Bích Huy cưỡi long mã, sắc mặt trắng bệch phi như bay dọc theo Đại Vận Hà.
Nàng rạp mình trên yên ngựa, gió đông lạnh như dao cắt quét từ đầu tới chân. Kim Bích Huy "phì" một tiếng, miệng nhổ ra một sợi tóc, lớn tiếng hétlên "Nhanh! Nhanh nữa lên!". Nàng đã không còn lo đến việc thương tiếccon bảo mã vô song hiếm có trên đời này của Tam ca nữa, hung hăng dùngmã thích chích vào sau lưng ngựa, tuấn mã bị đau, bốn vó gần như khôngchạm đất. Cảnh vật chung quanh lướt qua ràn rạt.
Không biết vì sao tay nàng phát run, bàn tay đang nắm dây cương cũng đổ mồ hôi lạnh.
Ngày hôm qua, lúc ra khỏi thành, nhớ lại vị Thái tử Thừa Đức mũ cao áo rộngkia, nhớ tới cái vẻ văn nhã siêu nhiên tột cùng của hắn, trong lòng KimBích Huy có cảm giác ớn lạnh. Tuy nàng không am hiểu mưu lược, nhưngcũng thuộc dạng băng tuyết thông minh. Hôm nay nghĩ lại, nếu như Thái tử Thừa Đức đã sớm nảy sinh ý niệm trừ khử bào đệ, vậy thì, cái kế hoạchđó đã được ấp ủ bao lâu rồi.
"Đệ muội, Ti Thiên Giám có bẩm cáo,"tối nay trên Long Thủ Nguyên có mưa sao băng đấy!" Có một ngày tronglúc ngồi nói chuyện vãn, y vô ý nói ra như vậy".
"Một khi thất đệ đã không thể rời đi, để Thẩm phó tướng dẫn dắt tinh binh của hữu quân,cùng đi áp tải lương thảo thì tốt hơn, như vậy cũng không phải lo lắngtới sự an toàn của đệ muội".
Trước tiên là tìm cách khơi mào đểhai vợ chồng nàng xung đột,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-thuyen-xuy-dich-vu-tieu-tieu/2947358/quyen-2-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.