Phương Nhược Thần dò xét xung quanh một vòng, đến khi nhìn thấy anh thì hơi dừng lại một chút, rồi giống như là không nhìn thấy gì mặt không biểu cảm thu ánh nhìn lại đi vào công ty, lúc nhìn thấy Lăng Thịnh Duệ cậu đã hoàn toàn xem anh như một người xa lạ.
Thái độ lạnh lùng đó của cậu khiến Lăng Thịnh Duệ cảm thấy có một chút mất mác, dù sao thì bọn họ cũng đã từng quá quen thuộc nhau rồi mà.
Lăng Thịnh Duệ mấp máy môi, nhưng cuối cùng vẫn không thốt ra được câu nào, anh cứ nhìn bóng dáng dần xa khuất của cậu, tấm lưng kia trông có vẻ vô cùng cô độc…..
Lăng Thịnh Duệ đứng trước cửa công ty đợi hơn nửa tiếng, nhưng cuối cùng vẫn quyết định đi vào trong.
“Xin hỏi có chuyện gì không ạ?” Người bảo vệ đúng lúc cản anh lại, sắc mặt không mấy thiện cảm hỏi anh, nhất định người ta đã xem hành động thấp thỏm đứng ngoài công ty nãy giờ của anh và đồng thời xem anh như nhân vật khả nghi rồi.
Lăng Thịnh Duệ lễ phép mỉm cười với bảo vệ: “Tôi muốn tìm giám đốc của công ty.”
“Anh có hẹn trước chưa?” Câu hỏi theo khuôn khổ.
“À, không có…..”
“Vậy thì ngại quá, anh không thể vào được.” Bảo vệ lạnh lùng nói.
“Nhưng mà…..” Lăng Thịnh Duệ khó khăn nói: “ Tôi thật sự có chuyện rất quan trọng cần tìm cậu ấy, các người có thể giúp tôi thông báo với cậu ấy được không?”
“Chuyện này chúng tôi không làm được.” Bảo vệ chắc như đinh đóng cột từ chối yêu cầu.
“Vậy, có thể…….”
“ Thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-thu-phap-tac/1488964/quyen-4-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.