Cả hai sau khi đỡ nhau ra ngoài xe, Đức Duy Hoàn ngồi trên ghế lái, cẩn thận tỉ mỉ giúp Lăng Thịnh Duệ cài dây an toàn, sau đó mới nhanh chóng cuộn tay áo lên. Từ trong thùng xe lấy ra một hộp y tế nhỏ, đơn giản băng bó một chút trên cánh tay bị thương.
Lăng Thịnh Duệ vẫn cứ cúi thấp đầu xuống, nhắm mắt lại, trông rất uể oải.
“Vết thương của anh có đau lắm không?” Đức Duy Hoàn hỏi.
Lăng Thịnh Duệ vô lực gật đầu: “Đầu gối chân trái hơi đau một chút.”
Nhìn sắc mặt tái nhợt của anh, cùng với mồ hôi lạnh chảy đầy ra đó, Đức Duy Hoàn cười khổ, có thật là chỉ đau một chút không? Rõ ràng là đau đến sắp ngất đi kìa.
Nắm lấy chân anh, Đức Duy Hoàn định nắn nó lại, nhưng chỉ vừa mới động tay một chút, Lăng Thịnh Duệ đã giữ tay hắn lại.
Nội tâm Đức Duy Hoàn nhảy lên một cái, ngẩng đầu nhìn anh.
Lăng Thịnh Duệ nói: “ Không cần lo cho tôi, không quan trọng đâu.”
Đức Duy Hoàn nhíu mày, Lăng Thịnh Duệ thế mà lại tránh được ánh mắt hắn, Đức Duy Hoàn nhìn một hồi, mà người kia lại không làm gì tiếp nữa khiến hắn không khỏi cảm thấy thất vọng. Tay anh vẫn như trước phủ lên mu bàn tay hắn, hành động mờ ám này khiến Đức Duy Hoàn có chút chờ mong, vậy mà đối phương một câu cũng không chịu nói gì.
Đức Duy Hoàn buông anh ra, ngồi thẳng người dậy: “Bộ dạng của anh nhìn không được tốt lắm, nếu không thì chúng ta tới bệnh viện kiểm tra đi.”
Lăng Thịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-thu-phap-tac/1488924/quyen-3-chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.