Phương Vân Dật nói xong thì cúp điện thoại, đi đến băng ghế ngồi xuống.
“Trước tiên anh cứ ngồi xuống đi, có lo lắng cũng vô dụng, đợi bác sĩ đi ra xem tình hình thế nào đã.” Phương Vân Dật nhìn người đàn ông đang ngồi xổm dưới đất kia, hơi uể oải nói.
Lăng Thịnh Duệ không có phản ứng.
“Anh có nghe không đó?” Phương Vân Dật trầm giọng hỏi lại lần nữa.
Anh vẫn là không có phản ứng.
Cậu nổi giận, kéo tay anh, cố sức nhấn anh ngồi xuống ghế.
Cái mông bị Chu Dực chà đạp quá độ vẫn còn đang đau nhức, cứ thế mà va chạm mạnh, nhất thời làm anh hít một ngụm khí lạnh, thiếu chút nữa bắn từ trên ghế lên, nhưng vẫn cố nhịn,chỉ là thân thể rất đau mà cố gắng chịu đựng.
Phương Vân Dật rất mẫn cảm liền phát hiện ra trạng thái của anh, nội tâm vô cùng giận giữ, Phương Nhược Thần đang lâm vào tình trạng nguy kịch thế kia, vậy mà tiện nhân này bên ngoài còn dám ở người người đàn ông khác.
(Kaze: ….)
Quá vô sỉ!
Cậu vừa định chửi ầm lên, bỗng nhiên ý thức được đang ở trước cửa phòng phẫu thuật cấp cứu, vội vàng nuốt trở lại.
Lăng Thịnh Duệ đầu đầy mồ hôi, vội cúi thấp hơn.
(Kaze: đâu phải lỗi của thúc TT^TT)
Phương Vân Dật cũng không nói gì nữa, lạnh mặt ngồi kế bên anh.
Thời gian từng giây cứ trôi qua, Phương Vân Dật thường nhìn đồng hồ đeo tay của mình, một giờ, hai người đã ngồi được một tiếng….. ba giờ trôi qua, nhưng đèn trong phòng cấp cứu vẫn không tắt.
Nội tâm cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-thu-phap-tac/1488903/quyen-3-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.