Phương Kiến Hồng bình tĩnh nghe ông nói hết, cười nhạt: “ Một người vốn còn sống biến thành một người thực vật, phẫu thuật thành công? Mấy người…. quả thật rất có năng lực.”
Ngữ khí băng lạnh, ngôn ngữ không hề che giấu sự phẫn nộ, mắt thấy ông không thể kiềm chế hơn được nữa, Phương Vân Dật vội kéo ông lại.
“Thôi, họ cũng đã cố hết sức rồi ạ.” Cậu nói.
Cậu hồi tưởng lại lúc nhìn thấy Phương Nhược Thần nằm trên một vũng máu lê lết, thậm chí còn cho rằng Phương Nhược Thần đã chết rồi, lần đầu tiên trong đời cậu nhìn thấy nhiều máu như thế.
Phương Kiến Hồng đang nổi ý giết người dần dần dịu xuống, vị bác sĩ già bị dọa sợ đến đứng cũng không vững nữa, nơm nớp lo sợ xoay người chạy đi.
Phương Nhược Thần được đưa vào phòng chăm sóc đặc biệt, hiện giờ thì tạm thời chưa thể vào thăm bệnh được.
Phương Kiến Hồng ngồi lại băng ghế, thân thể Lăng Thịnh Duệ hơi chấn động, vội vàng đứng dậy, gian nan cười nhìn bọn họ: “ Ưm, nếu không còn chuyện gì nữa, tôi nghĩ không nên quấy rầy.”
Hai người họ Phương đều nhìn về phía anh.
Phương Vân Dật cười nhạt: “ Anh biến anh tôi thành thé nà, mà còn muốn trốn sao? Tôi nói cho anh biết, nếu bây giờ anh dám đi một bước, tôi sẽ khiến anh chết rất khó coi.”
“Nếu tiểu Thần có xảy ra chuyện gì, ta cho anh chôn cùng với nó.” Phương Kiến Hồng không chút biểu tình tuyên bố.
(Kaze: vân ~~~ anh Thần rất thích nữa là -_-)
Lăng Thịnh Duệ khẽ mím môi, trầm mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-thu-phap-tac/1488900/quyen-3-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.