Lăng Thịnh Duệ nói xong lại trầm mặc xuống, anh còn tưởng Phương Nhược Thần sẽ như thường lệ mắng thẳng anh qua điện thoại, nhưng không, âm thanh từ bên kia truyền đến ngoại trừ yên tĩnh cũng chỉ có yên lặng, loại này tạo cho Lăng Thịnh Duệ một áp lực khó mà nhẫn nại được.
“Này, cậu còn có đó không?” Đã hơn mười phút, Lăng Thịnh Duệ nhịn không được mở miệng hỏi.
“Ha ha.”
(Kaze: đây là điển hình tức quá hóa khùng:3)
Anh vừa dứt lời, ống nghe truyền đến tiếng cười điên đảo của cậu.
Sau khi rùng mình một cái, anh chỉ cảm thấy toàn bộ lông mao trên người mình đều dựng hết cả lên.
“Anh nghĩ tôi thích anh?” Tiếng cười dứt, Phương Nhược Thần hơi châm chọc nói: “ Anh ít tự cho mình là đúng đi, anh nghĩ rằng người tôi chơi đùa đáng để tôi thích sao? Anh cho mình là ai? Nam kỹ tuyệt thế mỹ nhân? Theo tôi, anh chỉ đơn giản là một công cụ tiết dục, đừng quên anh đã bị biết bao người đàn ông khác đặt dưới thân chơi đùa đê tiện đến mức nào.”
(Kaze: đừng nói lời tự tổn thương mình nữa anh à T^T)
Thông qua điện thoại, những lời nói cay độc khó nghe tới cực điểm của cậu truyền vào tay anh không sót một chữ, anh nghe xong những lời nhục mạ này trào phúng và khó nghe này, nhíu chặt mày, không nói được lời nào.
Đợi Phương Nhược Thần nói xong, anh nhàn nhạt mở miệng: “ Đúng, với cậu tôi là người như thế, thấp hèn, vô sỉ, đê tiện sử dụng thân thể mình, cậu đã thấu bản tính thật của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-thu-phap-tac/1488897/quyen-3-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.