Trong lúc Chu Dực đang nồng đượm tình ý mà hôn Lăng Thịnh Duệ, tính tình Phương Vân Dật trước giờ luôn nóng nảy thật sự là không thể nhịn được nửa, mặt nhăn mày nhó đi về phía họ, nhưng lại bị Phương Nhược Thần lần thứ hai cản lại.
“Anh, đừng cản em.”
Phương Vân Dật đẩy tay cậu ra, sắc mặt đen đến cực điểm, người đàn ông kia rõ ràng vốn nên thuộc về cậu, thế mà lúc này lại cùng người khác thân mật với nhau trên đường, chuyện này khiến cho người có dục vọng chiếm hữu mạnh mẽ như cậu làm sao có thể chịu được đây?
“Tiểu Dật.” Phương Nhược Thần nhìn cậu một cái, nhãn thần bình thản không gợn sóng, nhưng bên trong đã cuồn cuộn bão ngầm. Nội tâm Phương Nhược Thần hiện đang cực kỳ xấu, chỉ là cậu đang tận lực áp chế nó xuống thôi….
Phương Nhược Thần thu lại đường nhìn, nhấc chân đi về hướng hai người bên kia.
Cậu đi rất chậm, cả người đều tỏa ra áp lực giận dữ, tựa như Tu La đang giãy giụa giữa đống xiềng xích dưới địa ngực sâu thẳm.
Tại lúc nụ hôn dây dưa đến mấy phút đồng hồ, Chu Dực mới thả Lăng Thịnh Duệ ra.
Phương Nhược Thần đã từng bước tới gần.
“Về nhà cùng tôi đi, sau đó đừng đi đâu nữa, tôi thề cả cuộc đời này anh là người duy nhất tôi đối xử tốt nhất.” Chu Dực nói nhỏ giọng nói bên tai anh- người đang vô lực tựa vào vai y, thở gấp từng đợt.
Chu Dực cũng không sốt ruột, lẳng lặng chờ đợi, y quyết tâm định luôn hôn lễ, dù cho Lăng Thịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-thu-phap-tac/1488892/quyen-3-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.