Trình Trí Viễn nhẹ nhàng vuốt ve cơ bụng vì khẩn trương mà co lại của anh, cười nói: “Trong khoảng thời gian mất tích, anh đã ở đâu? Ở cùng với ai?”
Tuy trên mặt là nụ cười xán lạn, nhưng đáy mắt không có ý cười nào, lạnh đến dọa người, dục vọng ngay lối vào đang rục rịch sôi trào, Lăng Thịnh Duệ biết, hắn đang chuẩn bị bức cung.
Anh suy nghĩ nhưng không trả lời.
Anh biết không nên khai ra Đức Duy Hoàn, Đức Duy Hoàn từng nói hắn với Trình Trí Viễn là bạn, nếu anh nói ra sự thật, không chừng hai người sẽ từ bằng hữu mà xảy ra xung đột, thậm chí còn quyết ngươi sống ta chết nữa. Tuy là không thích Đức Duy Hoàn cho lắm, nhưng dù sao người này cũng dẫn anh qua rất nhiều nơi, trị vết thương lòng cho anh, anh rất cảm kích, không muốn hắn dính vào chuyện này.
“Nói mau.” Thấy Lăng Thịnh Duệ trầm mặc Trình Trí Viễn có chút khó chịu, cố sức nhướng thắt lưng về phía trước một chút, đỉnh phân thân chui vào cửa huyệt yếu ớt của Lăng Thịnh Duệ.
Lăng Thịnh Duệ phát ra một tiếng rên, lông mi hơi run nhưng vẫn trầm mặc không nói.
“Tôi cho anh ba giây, anh nói mau, không thì đừng trách tôi không khách khí.” Trình Trí Viễn híp lại con ngươi.
Lăng Thịnh Duệ rốt cuộc bất đắc dĩ mở miệng: “ Xin cậu đừng hỏi nữa, tôi cũng có chuyện riêng tư không muốn nói, đừng ép tôi.”
“Ồ?” Nhãn thần Trình Trí Viễn càng ngày càng lạnh.
Lăng Thịnh Duệ quyết định không nói nữa, vì vậy ngừng thở, đợi chờ đợt đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-thu-phap-tac/1488887/quyen-3-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.