Tâm trạng Lăng Thịnh Duệ vốn rất bất an nay lại càng phiền não hơn, vì vậy anh kéo mạnh màn cửa sổ, lần thứ hai về lại giường.
Chỉ vì giấc mộng cổ quái kia, hiện tại anh vẫn uể oải như cũ, nhắm hai mắt lại nhưng không làm sao có thể ngủ lại được.
Một đạo sấm sét từ trên trời bắn xuống, nhất thời không gian đen kịt bỗng chốc sáng sủa hơn.
Tiếng sấm đinh tai nhức óc vang lên, thận thể Lăn Thịnh Duệ chấn động, từ trên giường giật bắn lên.
Không biết vì sao, khi tiếng sấm vừa vang lên đánh thức mình, ánh mắt anh không kìm được mà nhìn xuống phía dưới, anh hẳn là đã nói rõ mọi chuyện rồi chứ, tại sao Phương Nhược Thần còn ở đây?
Anh không có dù, trực tiếp chạy ra trong cơn mưa, mưa càng ngày càng nặng hạt, càng ngày càng lớn, Lăng Thịnh Duệ chạy ra mà cả người ướt đẫm.
Đi đến nơi Phương Nhược Thần đậu xe, Lăng Thịnh Duệ ra sức gõ cửa kính xe, màn đêm tịch mịch,anh không nhìn rõ lắm tình hình trong xe, anh còn cho rằng Phương Nhược Thần không để ý tới mình, nhưng đối phương rất nhanh đã mở cửa xe, biểu tình luôn luôn lạnh băng trên mặt giờ đây lại mang một chút thả lỏng, nhưng lại tràn đầy phẫn nộ.
Lăng Thịnh Duệ đứng ngoài xe, trong đầu hiện lên ý nghĩ muốn hỏi thình hình của Phương Nhược Thần nhưng lại không thốt nên lời, chỉ có thể ngơ ngác đứng bên ngoài nhìn vào trong.
Phương Nhược Thần đợi một hồi, có chút không nhịn được, bộ dạng đứng ngoài mưa của anh ta trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-thu-phap-tac/1488882/quyen-3-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.