Đại khái là vì Từ Trường Thanh đã cứu nó hai lần, cũng có thể là linh khí trong lòng bàn tay của Từ Trường Thanh khiến miệng vết thương của nó thực thoải mái, cho nên ngân sói đối với Từ Trường Thanh đụng chạm không có gì mâu thuẫn, dù hắn vài lần trộm đạo xúc cảm đuôi to xoã tung đặc biệt hảo, nó cũng chỉ hơi hơi nghiêng đầu liếc hắn một cái, cũng không tỏ vẻ gì.
Từ Trường Thanh không thể nghi ngờ vui sướng, đây chính là một bước tiến nhanh, tuy rằng ngân sói còn không hoàn toàn tín nhiệm hắn, nhưng cũng không có địch ý với hắn, đối với hắn vuốt ve cũng tựa hồ càng ngày càng hưởng thụ, đương nhiên, đây cũng là sách lược nhỏ của Từ Trường Thanh, vô luận nó có thương tích hay không, đều sẽ chứa đầy linh khí ở lòng bàn tay, lúc vuốt ve, linh khí sẽ phủ đầy mỗi một chỗ hắn vuốt qua, tuy rằng hắn không biết thế này có bao nhiêu thoải mái, nhưng chỉ xem ngân sói tựa đầu ghé vào trên trảo, khép hờ mắt hưởng thụ, đã biết khẳng định là thoải mái hỏng rồi.
Cũng bởi vậy ngân sói tới cũng càng thường xuyên, cơ hồ mỗi đêm màn đêm buông xuống đều sẽ ghé vào góc ngoài viện đợi Từ Trường Thanh, cũng không tùy ý nhập viện một bước, Từ Trường Thanh cho rằng đó là một hiện tượng tốt, thuyết minh ngân sói chủ động thân cận hắn, mà tính tự hạn chế vô cùng tốt, hơn nữa nó tựa hồ cực thông nhân tính, cũng không tùy ý phát ra tiếng, cũng không tru lên, nếu Từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-thu-ngui-tuong-vi/3237296/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.