Các đội viên bên cạnh cũng phản ứng giống như Vân Đóa. Sốt ruột đến mức không thể ngồi yên, bàn luận qua lại.
Huấn luyện viên Phương áp chế các đội viên trẻ tuổi xúc động, "Trước tiên chờ chút đã."
"Có một luật bất thành văn ngầm là khi người thách đấu và đương kim vô địch (ĐKVĐ) thi đấu thì trọng tài có thể sẽ thiên vị ĐKVĐ hơn. Hơn nữa đây là sân nhà bọn họ, không loại trừ việc cố ý bắt lỗi sai."
Huấn luyện viên Phương nhìn chằm chằm vào quyền đài, lông mày nhíu chặt, "Quan sát thêm một chút."
Vân Đóa nhìn huấn luyện viên, kiên trì ngồi xuống.
Cô cắn môi nhìn người đàn ông mặc quần boxing màu đỏ trên sàn đấu, đôi tay nhỏ bé nắm chặt thành nắm trên đầu gối.
Trọng tài trong hiệp một cứ như cây gậy quấy phân heo, hiệp hai của trận đấu, Lệ Kiêu rõ ràng không muốn cho trọng tài và đối thủ bất cứ cơ hội nào nên anh đã thay đổi lối đánh. Khi thể lực của Andrew giảm sút, lối chơi của Lệ Kiêu trở nên thoải mái hơn, kết hợp giữa những cú đấm có sức mạnh và phòng thủ hiệu quả, dần dần kiểm soát nhịp độ. Càng về cuối hiệp, hai tuyển thủ kéo nhau đến sát dây đài tranh chấp cùng một chỗ.
"Đây mới là ôm kéo thời gian này!" Kỳ Lãng chỉ vào Andrew đang ôm lấy Lệ Kiêu lớn tiếng, "Trọng tài sao thế-- "
Lời còn chưa nói hết, một tiếng động lớn đột nhiên phát ra từ sàn đấu quyền anh, âm thanh lớn đến mức khiến người ta giật mình.
Vân Đóa quay đầu nhìn, trong đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-thu-duoi-vay-em/951704/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.