"Lệ Kiêu" Vân Đóa im lặng nhìn người đàn ông, "Anh tỉnh táo chút được không?"
Rõ ràng là Lệ Kiêu không muốn tỉnh, hơn nữa còn bắt đầu thăng cấp.
"Em hôn anh!" Giọng nói anh bình tĩnh đòi hôn, say xỉn làm loạn, "Nhanh!"
Lệ Kiêu một mực ôm eo cô gái, trong lúc cấp bách đã vô thức dùng sức. Vân Đóa bị đau, khẽ "Ah" một tiếng.
Không nhẹ không nặng nhưng dùng sức như vậy, là muốn cắt đứt cô sao!
"Đau!" Cô gái nhỏ đánh bả vai người đàn ông một phát, bất mãn dỗi anh, "Buông tay ra, chán ghét anh quá!"
Lệ Kiêu vội vàng buông lỏng vòng eo thon của cô ra.
Anh ngước mắt lên nhìn cô, đôi mắt đen láy sâu thẳm mất tiêu cự, "Em không cho anh hôn, cũng không hôn anh."
Thanh âm từ tính có chút ách, còn càng ngày càng thấp giống như cực kỳ tủi thân, "Anh thích em đến vậy mà em lại ghét anh..."
Vân Đóa: "..."
Người đàn ông lại dính sát tới, mặt nóng đỏ bừng cọ bả vai cô, "Vân Đóa Đóa, em không thể chán ghét anh..."
Vân Đóa đã bị cọ đến không còn cách nào khác, cô vuốt lưng người đàn ông hai cái, dỗ dành anh qua loa: "Được được được, không ghét anh, không ghét anh mà."
Lệ Kiêu lập tức ngẩng đầu, "Vậy em hôn anh một cái?"
Vân Đóa: "..."
Được đấy, lại quay trở về rồi.
Cô nhìn chằm chằm vào đôi mắt say rượu lờ đờ mông lung của anh hai giây, kề sát vào bên mặt anh, hơi chu môi phát ra một tiếng "moah" nhẹ vào không khí.
Lệ Kiêu cong môi cười nhẹ, nhắm mắt lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-thu-duoi-vay-em/951695/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.