Đêm hôm đó, Lam Dĩ đang say giấc ngủ, điện thoại đột nhiên reo lên, theo bản năng ả nheo mắt lại, hai tay mò mẫm lấy chiếc điện thoại để ở đầu giường bắt máy, thanh âm mang theo chút mệt mỏi.
- Lam Dĩ, là mẹ. - Đầu dây không phải ai khác chính là Lam Tạ Đường đi.
Nghe thấy mẫu thân mình gọi đến, Lam Dĩ ngay lập tức mở lớn mắt, khẩn trương bật người ngồi dậy.
- Mẹ, mẹ ra sao rồi? - Ả lo lắng hỏi.
- Mẹ vẫn chưa thể rời Đài Loan được, cảnh sát ở khắp nơi nhiều quá. - Lam Tạ Đường hoảng sợ nói.
- Vậy hiện tại mẹ đang ở đâu? Con sẽ đến đó. - Lam Dĩ sốt ruột hỏi.
- Mẹ đang ở căn hộ X, phòng số 8 tầng 6.
- Hảo, con lập tức đến. - Lam Dĩ vội vã tắt máy, nhanh chóng đứng dậy thay quần áo rồi rời khỏi nhà, khẩn trương bắt taxi chạy đến căn hộ X.
Lam Tạ Đường sốt ruột không ngừng đi qua đi lại, rồi bước đến cửa sổ khẽ kéo rèm ra, chỉ thấy ở dưới đường không ngừng bao vây với bao nhiêu là cảnh sát.
- Chết tiệt! - Ả tức tối chửi thầm một tiếng, rồi nhanh tay đóng kín rèm lại.
Một lát, bên ngoài đột nhiên có tiếng gõ cửa, Lam Tạ Đường bắt đầu cảm thấy lo sợ, chậm rãi bước đến cánh cửa, đưa mắt nhìn qua lỗ nhỏ, khẽ thở phào nhẹ nhõm, ả liền mở cửa.
- Lam Dĩ, thì ra là con. Làm mẹ tưởng bọn cảnh sát đã tìm đến đây rồi chứ?
- Mẹ, tại sao cảnh sát lại tập trung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-thu-dam-tu-tuyet/1534024/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.