Gã Vương ôm bụng cười ha hả, Văn Khải hắn là đang đùa gã sao, sao có thể chứ, càng nghĩ càng thấy nực cười.
- Hahahaha!!!!
- Mày cười cái gì?! - Văn Khải cau mày nhìn gã Vương.
- Anh Khải.. Hôm nay anh kì quặc thật đó!! Thằng nhãi kia sao có thể ở nhà thằng Gia Trình được chứ? Em đã bảo là hắn ta không có liên quan mà. - Gã Vương tiếp tục cười lớn.
- Hừ.. Ừ, cứ cười đi, cười cho đến khi nào teo mỡ bụng của mày thì thôi!! - Văn Khải hừ lạnh mỉa mai, trừng mắt nhìn gã rồi xoay người định ly khai.
- A.... Anh Khải, xin lỗi mà... hắc hắc.... nhưng mà tại sao anh lại biết chuyện đó chứ? - Gã Vương ục ịch chạy tới nắm lấy cánh tay của hắn, gãi đầu khó hiểu hỏi.
- Hai chúng nó là đồng tính luyến ái mày không biết à?. - Văn Khải khinh miệt mở miệng.
- Hả?!! Sao được chứ? Không phải Gia Trình hắn......... Ồ........ - Gã Vương định nói gì đó, nhưng chưa đầy một giây liền nhớ ra điều gì, ngay lập tức gật đầu "ồ" một cái.
- Vậy.... Anh Khải có phải đồng tính luyến ái không a.... Ách... đau.... - Gã Vương nham hiểm ghé sát Văn Khải nói, đột nhiên bị cú giáng mạnh vào đầu khiến gã phải đưa tay lên xoa xoa.
- Ở đó mà nói càn, tao cắt lưỡi mày bây giờ..... Tối nay đừng đến bar, đi với tao, theo dõi bọn chúng. - Văn Khải nhếch miệng cười hiểm, ánh mắt sắc bén tỏ vẻ sự thích thú.
- Gì chứ, đột nhiên kêu em đi theo dõi, chán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-thu-dam-tu-tuyet/1534000/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.