Gia Trình cảm giác được Hứa Tinh không còn sức lực để phản kháng, khiến cho nụ hôn vốn mãnh liệt bây giờ càng trở nên cuồng bạo hơn. Đầu lưỡi Gia Trình từng tất từng tất liếm trọn khoang miệng của Hứa Tinh, quấn quanh lấy đầu lưỡi của y chơi đùa không rời.
- Anh... Trình... đừng mà.... Ngô.... - Hứa Tinh bất ngờ bị Gia Trình hôn kịch liệt không dứt khiến cho y không tài nào có không khí để thở, thân thể vốn suy yếu nay lại bũn rũn không thể kháng cự, khóe mắt tràn ngập hơi nước rốt cuộc cũng rơi xuống, bàn tay khẽ run rẩy sợ hãi, Gia Trình hắn lại như vậy nữa, có phải hay không chốc lát sẽ tái vũ nhục y.
Gia Trình trong cơn hôn môi nồng nhiệt bỗng nhiên cảm nhận được mùi vị mặn chát, hắn hơi mở mắt, chỉ thấy Hứa Tinh gương mặt đang sợ hãi mà rơi lệ. Gia Trình bấy giờ mới chịu rời khỏi khoang miệng của Hứa Tinh, đưa lưỡi liếm lấy giọt nước mắt trên gương mặt của thiếu niên.
- Sợ?
Hứa Tinh rốt cuộc cũng có chút không khí, liền yếu ớt thở dốc, hơi nước mỏng manh liên tục chảy xuống trên gò má đột nhiên bị Gia Trình liếm trọn, y kinh ngạc nhìn hắn, nhẹ lắc đầu phủ nhận.
- Tôi sẽ không làm gì cậu. Đừng nghĩ nhiều. Hẳn còn mệt, ngủ đi!!
Không chờ Hứa Tinh định lại tinh thần, Gia Trình đã ôm lấy cơ thể kia vào lòng, hắn mặc kệ hành động có kì quái đến đâu, vẫn đưa tay xoa xoa chiếc đầu nhỏ nhắn của thiếu niên, Gia Trình biết bản thân hắn chưa bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-thu-dam-tu-tuyet/1533984/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.